Mẹ ơi… con chưa bao giờ nghĩ đời mình lại rơi vào bi kịch đến thế. Con còn nhớ rõ cái ngày con về nhà chồng, cả họ hàng chúc phúc, cả làng xóm khen tụi con đẹp đôi. Căn phòng cưới được trang hoàng rực rỡ, con tin đó sẽ là nơi bắt đầu của một mái ấm hạnh phúc. Nhưng mẹ ơi, con đâu ngờ… chính căn phòng cưới đó lại trở thành cơn ác mộng đời con.
Khi con mang bầu đứa con đầu lòng được bốn tháng, người ta thường bảo phụ nữ mang thai sẽ được chồng thương yêu, nâng niu hơn. Con cũng ngây thơ tin vào điều ấy, cho đến một đêm, khi con đang mệt mỏi nằm trong phòng, con nghe tiếng cười khúc khích và tiếng thì thầm lạ lẫm vang lên. Con mở mắt ra, tim con như muốn ngừng đập: chồng con và cô hàng xóm – người mà ngày nào cũng tươi cười qua lại – đang ôm lấy nhau ngay trong chính chiếc giường cưới của vợ chồng con.
Mẹ ơi, con chết lặng. Bụng con mang đứa trẻ, tay con run run nắm chặt lấy ga giường mà không thể tin vào mắt mình. Họ chẳng hề xấu hổ, chẳng hề nghĩ đến giọt máu trong bụng con. Con hét lên, vừa đau đớn vừa phẫn uất, nhưng đổi lại chỉ là ánh mắt lạnh lùng và câu nói tàn nhẫn của anh ta:
– Cô im đi, đừng làm phiền tôi!
Con ôm bụng mình, chạy ra khỏi căn phòng mà từng mơ là tổ ấm. Đêm đó mưa to gió lớn, con khóc đến ngất đi ngoài hiên. Nếu không có bác hàng xóm tốt bụng đưa vào trạm xá, có lẽ con và đứa nhỏ đã chẳng còn tồn tại trên đời.
Nhưng mẹ ơi, trời không phụ lòng người. Đứa bé đã cứu con, cho con sức mạnh đứng dậy. Con đã đấu tranh, đã thu thập bằng chứng, đã chịu đựng bao cay đắng để rồi một ngày, sự thật về sự phản bội ấy cũng được đưa ra ánh sáng. Cả làng cả xóm đều kinh ngạc, còn anh ta và ả hàng xóm kia cúi mặt không nói nổi một lời.
Hôm nay, con đứng trước tòa, tay ôm đứa con trai bé bỏng, nghe tiếng thẩm phán tuyên quyền nuôi con thuộc về con. Cả thân thể con run rẩy, nước mắt rơi lã chã. Cuối cùng, con đã giành lại được công lý, giành lại được tương lai cho con trai mình.
Mẹ ơi, căn phòng cưới kia đã nhuốm nhơ rồi, con không còn muốn nhớ đến nữa. Nhưng từ đống tro tàn ấy, con sẽ dựng xây một cuộc đời mới – chỉ có con và con trai, không còn bóng dáng kẻ phản bội.