×
×

Con ơi! Sao họ nỡ lòng nào làm vậy với con cơ chứ, con đã khuy;/ết t-ật thiệt thòi hơn các bạn nhiều rồi, vậy mà hôm nay mẹ nhờ trông hàng có 1 lúc


“Con ơi… sao số phận nghiệt ngã đến thế này… Con vốn đã thiệt thòi hơn bạn bè từ khi sinh ra, đôi chân con yếu ớt, tiếng nói con ngọng nghịu… bố mẹ thương con mà chẳng biết làm sao bù đắp. Chiếc điện thoại nhỏ kia, mẹ đã dành dụm mấy năm mới mua cho con, để con được học online, để con có bạn bè trò chuyện cho vơi bớt tủi thân.

Vậy mà… hôm đó, chỉ vì mẹ lỡ nhờ con trông hàng hộ một lát. Đôi vợ chồng khốn nạn ấy giả vờ mua hàng, rồi thản nhiên giật phắt chiếc điện thoại khỏi tay con. Con khóc gào trong bất lực, con cố chạy theo, đôi chân khập khiễng quỵ xuống trên nền đất. Người ta kể lại, con ngồi bệt giữa chợ, gào lên một tiếng nghẹn ngào mà tim mẹ thắt lại từng khúc.

Đêm hôm đó… mẹ mở cửa phòng, thấy con ôm chặt cái hộp điện thoại rỗng, ánh mắt trống rỗng, miệng chỉ lặp đi lặp lại đúng một câu: “Trả cho con… trả cho con bạn bè…”. Mẹ quỳ xuống ôm con, nhưng đôi vai nhỏ ấy cứ run lên từng hồi.

Và rồi… con sốt cao suốt cả đêm, kiệt sức vì khóc, vì đau, vì tuyệt vọng. Sáng hôm sau, mẹ lay con dậy, nhưng con của mẹ đã lặng im, đôi mắt khép lại bình yên như chưa từng chịu khổ đau nào trên cõi đời này.

Trời ơi… mẹ chết lặng, ôm con trong vòng tay mà gào đến khản cả cổ. Người ta bảo mất đi một vật thì còn mua lại được, nhưng con ơi, mất đi con rồi, mẹ biết tìm đâu lại được linh hồn ngây thơ ấy?

Chỉ một phút tàn nhẫn của kẻ tham lam, họ đã cướp đi cả cuộc đời của con mẹ. Con ơi… sao ông trời bất công đến vậy với con của mẹ…”

Related Posts

Our Privacy policy

https://cantho24.com - © 2025 News