Đêm nào cũng vậy, cả nhà chìm vào giấc ngủ, riêng phòng vợ chồng tôi lại phát ra tiếng “phà phà” đều đều như tiếng quạt gió. Mẹ chồng nghe nhiều lần, trong lòng nghi ngờ: “Con dâu lén bật điều hòa cả đêm, không tốn tiền sao được hóa đơn tháng trước gần 3 triệu.”
Bà càng nghĩ càng bực, nửa đêm hôm ấy lén dậy, rón rén đi ra cầu dao. Một tay run run cầm cây gậy, bà cúp thẳng cầu dao tổng với ý nghĩ “Cắt điện, cho nó hết thói ăn chơi phung phí.”
Yên tâm, bà quay về ngủ một mạch.
Thế nhưng sáng hôm sau, cả xóm nháo nhào, từng tốp người chạy hớt hải về hướng cuối ngõ. Tiếng chó sủa inh ỏi, tiếng người bàn tán xôn xao:
– “Chết rồi, nhà ông Tám sao bốc mùi khét lẹt thế kia!”
– “Mới tắt điện tối qua hay sao mà…”
Mẹ chồng tò mò chạy ra. Bà chết lặng khi thấy nguyên căn nhà hàng xóm khói bốc nghi ngút, trước sân người ta bưng ra từng rổ thịt cá đã bốc mùi. Thì ra, trong nhà ông Tám – chủ quán bán hải sản – có cả dãy tủ đông đầy ắp tôm cá, cua ghẹ. Đêm qua mất điện suốt nhiều tiếng, tất cả đồ đông lạnh rã ra, bốc mùi nồng nặc.
Người hàng xóm gào thét:
– “Ai mà ác nhân thất đức thế? Tự dưng nửa đêm cúp cầu dao, cả gần 200 triệu tiền hàng của tôi đổ sông đổ biển hết rồi!”
Đúng lúc ấy, nhân viên điện lực đến kiểm tra, mới phát hiện cầu dao không phải do sự cố mà bị người cố tình hạ xuống từ phía nhà tôi.
Cả xóm quay sang nhìn mẹ chồng, bà run rẩy không dám thở. Tôi đứng bên cạnh, tim đập thình thịch nhưng cố cắn môi nhịn cười. Bao nhiêu năm nay bà luôn chì chiết tôi là đứa phá của, bật điều hòa thì “tiêu tán gia sản”, ai ngờ chính một hành động nóng nảy của bà lại gây ra tai họa thật sự.
Ông Tám tức tối đòi bồi thường, cả xóm cũng xì xào:
– “Ở nhà không lo giữ gìn, lại đi hại cả người khác.”
– “Con dâu bị oan bấy lâu, giờ thì rõ rồi nhé.”
Mẹ chồng ngồi sụp xuống thềm, mặt trắng bệch, miệng lắp bắp:
– “Tôi… tôi chỉ tưởng nó bật điều hòa thôi, không ngờ…”
Cả nhà im phăng phắc. Cú “phà phà” mà bà nghi ngờ bấy lâu hóa ra… chỉ là tiếng máy tạo độ ẩm tôi mua về cho con nhỏ ngủ dễ thở.
Đêm đó, tôi chẳng cần biện minh, cả xóm đã thay tôi nói hết rồi.