×
×

Mẹ tôi mới m/ấ/t được 49 ngày thì nhà bác ru/ột cưới cho con trai, bác cứ nói không ki/êng kh/e/m gì chúng tôi đến bình thường nhưng đúng hôm đón dâu, cô dâu vừa bước đến cửa thì rạ/p đ/ổ…

Mẹ tôi mới mất được 49 ngày, tang thương còn chưa nguôi. Theo lệ, gia đình tôi vẫn đang để tang, tránh đi đám cưới hỏi linh đình để giữ sự kiêng khem. Nhưng bác ruột – anh trai của mẹ – lại quyết định tổ chức cưới cho con trai đúng dịp này. Bác một mực khẳng định:

– Thời nay ai còn kiêng mấy chuyện đó. Cứ coi như bình thường, đám cưới là chuyện vui, chẳng ảnh hưởng gì đâu.

Dù trong lòng còn nặng trĩu, tôi và gia đình vẫn cố nén đau mà sang phụ giúp, không muốn làm mất lòng họ hàng. Cả xóm bàn tán, người bảo “làm vậy là trái lệ”, kẻ thì nói “chuyện ma chuyện quỷ ai mà tin”, tất cả như gợn lên một lớp sóng ngầm bất an.

Ngày đón dâu đến. Trời bỗng âm u, gió thổi từng cơn lạnh buốt. Tiếng nhạc cưới rộn ràng át đi những tiếng xì xào, cô dâu khoác váy trắng tinh khôi, bước chân e dè qua cổng hoa. Bác tôi cười vang, khoát tay giục mọi người vỗ tay chúc mừng.

Thế nhưng đúng giây phút cô dâu vừa đặt chân đến bậc cửa nhà trai, một tiếng “rắc” chát chúa vang lên. Toàn bộ khung rạp dựng sẵn trong sân bất ngờ nghiêng ngả. Chưa kịp để ai phản ứng, cả dãy mái bạt, khung sắt đổ sập xuống ầm ầm. Tiếng la hét vang trời, bàn ghế vỡ tan, ly chén bắn tung tóe, khăn trải bàn loang lổ rượu đỏ như máu.

Cô dâu hoảng loạn ngã dúi dụi ngay thềm cửa, váy cưới trắng tinh bị đất bẩn và mảnh kính bám loang lổ. Cả đoàn nhà gái thất kinh, mặt mày tái mét. Người ta xôn xao:
– Trời ơi, mới có 49 ngày, ai bảo là không sao…
– Đây là điềm chẳng lành rồi!

Bác tôi sững sờ, mặt trắng bệch, không còn giữ nổi vẻ cười cợt như trước. Trong tiếng hỗn loạn, tôi bỗng thấy ớn lạnh, sống lưng nổi gai: dường như có điều gì đó từ cõi âm vẫn chưa yên, vẫn còn vương vấn…

Related Posts

Our Privacy policy

https://cantho24.com - © 2025 News