×
×

Sau khi bố mẹ qu;;a đ:ời, các anh trai đòi h:ủy b;ỏ toàn bộ di chúc, họp gia đình đòi chia lại ngay mảnh đất đứng tên vợ chồng tôi thành 4 phần bằng nhau

Xóm Đông, huyện Nghĩa Phong, tỉnh Bắc Lâm — người ta vẫn rì rầm về câu chuyện kỳ lạ ở ngôi nhà đầu làng, nơi trước kia ông Bính và bà Lựu sống với bốn người con trai.

Ông bà qua đời để lại mảnh đất gần 800m², cùng tờ di chúc ghi rõ:

“Ngôi nhà và đất thuộc về vợ chồng thằng út – vợ chồng Tuấn – Nga, vì chúng ở cùng, chăm sóc cha mẹ đến cuối đời.”

Tưởng mọi chuyện êm đẹp, ai ngờ vừa xong tang, ba người anh là Thắng, Tình, Dụng hùng hổ kéo đến nhà, đập bàn:

“Chúng tao cũng là con! Phải chia lại đất! Di chúc này không công bằng!”

Bà Nga, vợ Tuấn, vốn hiền lành, chỉ ngồi lặng nghe.
Đêm hôm ấy, khi cả nhà ngủ, cô khẽ lay chồng dậy:

“Anh ra vườn với em một lát.”

Ngoài kia trăng mờ, gió rít qua bụi chuối tiêu rậm rạp.
Bà Nga cầm đèn pin, chỉ tay vào gốc chuối to nhất rồi nói nhỏ:

“Dưới này là thứ cha mẹ anh để lại thật sự… Em biết các anh sẽ không để yên đâu.”

Tuấn nhìn vợ, mặt tái xanh:

“Ý em là…?”
“Ngày mai, cứ để em lo.”


Ba ngày sau, khi dân làng còn đang bàn tán về vụ cãi nhau chia đất, cả ba anh trai bỗng cùng lúc lên cơn đau bụng dữ dội, tím tái phải nhập viện huyện.
Tin đồn lan khắp nơi: người thì bảo họ ăn phải nấm độc, người lại bảo có ai đó “yểm” thứ gì trong nhà ông Bính.

Chỉ riêng Nga vẫn bình thản nấu cơm, chăm chồng, như chẳng có chuyện gì.

Đến tối hôm thứ ba, công an xã tới gõ cửa, nói muốn kiểm tra khu vườn.
Khi họ đào đến gốc chuối tiêu mà Nga từng chỉ, thứ được moi lên khiến tất cả chết lặng:
một chiếc hộp sắt bọc nilon kỹ càng, bên trong là tờ di chúc thứ hai, ghi rõ ràng nét chữ ông Bính:

“Ai động vào mảnh đất này trái ý ta, trời không dung, đất không tha.”

Cạnh đó còn có ba lọ thuốc trừ sâu đã mở nắp, với dấu vân tay của cả ba người anh.
Họ khai rằng hôm đến đập bàn tranh đất, có rót nước uống trong vườn, không biết ai đã “pha” vào từ trước.


Từ đó, mảnh đất ở xóm Đông không ai dám bén mảng đến.
Người ta vẫn thấy mỗi sáng sớm, bà Nga ra sau vườn tưới nước, nhìn bụi chuối tiêu nở hoa trắng xóa, miệng lẩm bẩm:

“Cha mẹ đã nói rồi… cái gì không phải của mình, có giành cũng chẳng giữ được.”

Related Posts

Our Privacy policy

https://cantho24.com - © 2025 News