×
×

Mẹ chồng dẫn cả nhà đến “ăn nhờ”, bắ/t tôi mỗi ngày nấu 6 món 1 canh – tôi cư/ời lạ/nh đồng ý, ai ngờ 7 ngày sau bà kh/óc l/óc đò/i về…

Mẹ chồng dẫn cả nhà đến “ăn nhờ”, bắ/t tôi mỗi ngày nấu 6 món 1 canh – tôi cư/ời lạ/nh đồng ý, ai ngờ 7 ngày sau bà kh/óc l/óc đò/i về…

Tôi và Hưng cưới nhau được hai năm, sống riêng tại một căn chung cư nhỏ ở ngoại thành. Vốn nghĩ lấy chồng sẽ phải gánh gồng mối quan hệ mẹ chồng – nàng dâu, nhưng tôi may mắn hơn bạn bè vì mẹ chồng vẫn sống ở quê, ít khi ra thăm.

Thế mà đùng một cái, sau một cuộc gọi ngắn ngủi, bà thông báo sẽ lên thành phố “ở tạm ít bữa”. Tôi chưa kịp phản ứng thì chiều hôm sau, mẹ chồng đã kéo theo cả dì, cậu, hai đứa cháu và ông chú họ lên, tổng cộng 7 người. Không ai nói tiếng nào, cứ thế xách đồ vào nhà như thể nơi này là của họ.

Tôi trố mắt, nhưng vẫn giữ phép lịch sự. Hưng thì lúng túng bảo:
– Mẹ chỉ ở vài hôm rồi về mà em. Chắc có việc gấp.

Việc gấp? Họ chẳng có vẻ gì là vội vàng. Người thì trải chiếu nằm giữa phòng khách, người thì mở tủ lạnh xem có gì ăn, đám trẻ con thì hò hét inh ỏi. Tôi nhìn bếp đã bị lục tung mà lạnh cả người.

Đến bữa tối, mẹ chồng bảo thẳng:
– Con dâu thì phải biết chăm lo nhà cửa, cơm nước. Mỗi bữa nấu 6 món mặn 1 món canh là vừa, nhà đông người, ăn cho đủ chất.

Tôi cười nhẹ, không nói gì. Chỉ gật đầu:
– Vâng, để con lo.

Từ ngày hôm đó, tôi dậy lúc 5 giờ sáng đi chợ, lăn vào bếp như một cái máy. Cá, thịt, xào, nấu, chiên, kho… đủ món. Hết bữa sáng lại chuẩn bị trưa, rồi tối. Dọn dẹp xong cũng gần nửa đêm.

Không một ai đụng tay vào việc gì. Họ ăn xong là xếp bát để đó, tụ tập xem TV, chơi điện thoại. Mẹ chồng thì đi khoe khắp khu tôi là con dâu ngoan, chịu thương chịu khó.

Tôi vẫn cười, vẫn làm. Nhưng từ ngày thứ ba, tôi bắt đầu thay đổi.

Canh thì lạt như nước luộc rau. Thịt kho thì mặn chát. Rau xào vừa sống vừa dai. Ngày thứ tư, tôi “lỡ tay” làm cháy khét món cá. Đứa cháu nhăn mặt:
– Gì mà toàn món kỳ vậy, con ăn không nổi.

Tôi xin lỗi bằng giọng nhẹ như không:
– Nhà đông, một mình cô làm không xuể, có gì thì các cô chú phụ giúp nhé.

Tất nhiên là không ai động vào. Mẹ chồng thì nhăn mặt nhưng vẫn cố tỏ ra bình thản.

Ngày thứ năm, tôi xin nghỉ nửa ngày. Trưa hôm đó, tôi chỉ đặt lên bàn một đĩa trứng luộc, một nồi cơm và bát canh cải cũ.
– Hôm nay mệt quá, con làm tạm, mọi người ăn đỡ nhé.

Cả bàn ăn lặng đi. Dì chồng gắt:
– Con gái thời nay vụng về thật. Nhà có bao nhiêu người mà nấu thế này?

Tôi cười, điềm nhiên đáp:
– Dạ, nếu thấy không đủ, con có thể nhờ các cô ra ngoài ăn giúp vài hôm cho thoáng nhà.

Bữa đó họ ăn trong không khí ngột ngạt. Chiều hôm sau, tôi cố tình mở nhạc thiền thật to, rồi nằm giữa phòng khách ngồi thiền, mặc cho đám trẻ đang đá bóng.

Tối đến, tôi thông báo:
– Từ mai con đi học buổi tối, ăn uống chắc con không phục vụ chu đáo được nữa. Ai ở lại thì phải tự lo cơm nước ạ.

Mẹ chồng tím mặt. Bà kéo tôi ra một góc, nói nhỏ:
– Con đang muốn đuổi cả nhà mẹ đi đúng không?

Tôi không trả lời, chỉ nhìn bà, vẫn nụ cười ấy.

Ngày thứ bảy, tôi dậy muộn, mặc váy đẹp, xách túi đi spa. Không nấu nướng. Không dọn dẹp. Trước khi ra khỏi nhà, tôi nói:
– Con đặt suất ăn ngoài để sẵn trên bàn. Ai thích ăn thì dùng, không thì con cũng chịu.

Buổi trưa, tôi trở về thấy mẹ chồng đang ngồi một mình ngoài ban công. Mắt bà đỏ hoe.

Chiều hôm đó, bà gọi Hưng vào nói chuyện:
– Mẹ thấy cũng phiền con dâu quá, thôi mai mẹ đưa mọi người về quê. Thành phố chật chội, sống vậy cũng không quen.

Tôi không nói gì. Chỉ nhẹ nhàng dọn cơm, lần này là bữa ăn ấm cúng chỉ có tôi và Hưng. Anh nhìn tôi, giọng áy náy:
– Anh xin lỗi vì để em chịu đựng mấy ngày qua.

Tôi lắc đầu:
– Không sao. Nhưng sau này, chuyện nhà mình, anh nên là người đứng ra, không để em một mình chống đỡ.

Anh nắm tay tôi, gật đầu.

Vài ngày sau, mẹ chồng gọi điện, giọng đã dịu hẳn đi:
– Mẹ… mẹ xin lỗi. Ở quê mẹ quen thói, không nghĩ cho con. Mẹ nói mấy hôm mà thành phiền thật. Lần sau có lên, mẹ sẽ không làm khổ con nữa.

Tôi mỉm cười. Cuối cùng, tôi không cần cãi vã hay phản kháng, chỉ cần lặng lẽ vạch một giới hạn rõ ràng. Vì đôi khi, sự nhẫn nại và thông minh còn có sức mạnh hơn mọi lời chỉ trích.

Related Posts

Our Privacy policy

https://cantho24.com - © 2025 News