×
×

Nữ tiếp viên hàng không m/ất tí/ch 15 năm, va li của cô b/ất n/gờ xuất hiện trên băng chuyền sân bay! Khi an ninh mở ra liền h//ét lên: “Gọi 113 ngay!”

Nữ tiếp viên hàng không m/ất tí/ch 15 năm, va li của cô b/ất n/gờ xuất hiện trên băng chuyền sân bay! Khi an ninh mở ra liền h//ét lên: “Gọi 113 ngay!”

Ngày hôm ấy, sân bay quốc tế nhộn nhịp hơn bao giờ hết. Hành khách đi lại tấp nập, tiếng loa vang lên từng đợt, dòng người nối đuôi nhau trên băng chuyền hành lý như một dòng sông chảy không ngừng.

Tôi là Huy, nhân viên an ninh sân bay, ca đêm hôm ấy rất bình thường — cho đến khi chiếc va li xuất hiện trên băng chuyền số 7.

Trước đó, chúng tôi nhận được thông báo: có một chiếc va li không có chủ, bị bỏ lại ở khu vực an ninh. Điều đó thường xuyên xảy ra, nhưng chiếc va li này… mang nhãn hiệu của Airline H, dòng chữ màu đỏ in rõ ràng: “Trần Ly – Tiếp Viên Hàng Không”.

Cái tên lập tức làm cả phòng an ninh im lặng. Trần Ly… nữ tiếp viên mất tích 15 năm trước. Cô ấy từng là gương mặt sáng giá của hàng không Việt Nam, người luôn xuất hiện trên các quảng cáo, chương trình truyền hình, được mọi người yêu mến. Nhưng vào một đêm định mệnh năm 2010, cô biến mất hoàn toàn. Chưa ai tìm thấy tung tích.

Một vài người đồng nghiệp của tôi còn kể rằng, khi vụ mất tích xảy ra, cảnh sát từng nghi ngờ có tội phạm bắt cóc liên quan đến mạng lưới buôn người quốc tế, nhưng mọi manh mối đều bặt vô âm tín. Gia đình Trần Ly gần như suy sụp hoàn toàn.

Và giờ đây, 15 năm sau, chiếc va li của cô xuất hiện ngay trước mắt chúng tôi.

Tôi và đồng nghiệp, anh Hùng, bước tới cẩn trọng. Tôi nhấc chiếc va li lên, cảm nhận sức nặng bất thường. Bề mặt va li lạnh lùng, không một dấu vết thời gian, gần như mới. Nhãn hành lý vẫn còn tươi.

— “Cẩn thận, mở từ từ,” Hùng nói.

Tôi gật đầu, dùng dao rọc từ từ mở khóa kéo. Bên trong là… một bức thư, chiếc ví cũ, hộ chiếu hết hạn… và một tấm thẻ nhân viên Airline H.

Hùng nhón người, đọc mảnh giấy:

“Nếu cậu tìm thấy tôi, đừng hoảng sợ. Gọi 113 ngay. Tôi đã bị nhốt quá lâu… và giờ là lúc quay về.”

Tôi cảm thấy da gà nổi lên khắp người. Thậm chí Hùng cũng im lặng, gương mặt tái mét.

Chúng tôi lập tức gọi điện báo cấp trên. Cảnh sát được điều đến. Chỉ sau vài phút, xe tuần tra, các sĩ quan đặc nhiệm có mặt, phong tỏa khu vực băng chuyền.

Lúc này, đám đông hành khách bắt đầu tụ tập, tò mò nhìn. Nhiều người nhận ra tên Trần Ly và xì xào:

— “Cô ấy… mất tích mười mấy năm rồi đấy!”
— “Không thể nào! Chiếc va li này… làm sao lại ở đây?”

Một cảnh tượng hỗn loạn bắt đầu.

Cảnh sát trưởng trực tiếp mở va li, nhìn từng vật dụng. Bên trong, có một món đồ gây sợ hãi: một thẻ ID nhân viên bảo dưỡng sân bay, mà Trần Ly không bao giờ sở hữu trong đời thường. Và đặc biệt, có một chiếc USB.

Anh trưởng phòng an ninh cẩn trọng cắm USB vào máy tính, màn hình nhấp nháy hiện ra hàng loạt dữ liệu: hình ảnh, video, và những ghi chú viết tay của Trần Ly.

Một video chiếu lên, hình ảnh Trần Ly xuất hiện trong phòng tối, nhìn thẳng vào camera:

“Nếu cậu đang xem được điều này, có nghĩa tôi đã thoát ra khỏi địa ngục. Họ muốn che giấu tôi… nhưng sự thật sẽ được hé lộ.”

Từng dòng chữ, từng câu nói, khiến mọi người lạnh sống lưng. Trần Ly trông khỏe mạnh, nhưng đôi mắt có vẻ mệt mỏi, ánh mắt kiên định.

Chúng tôi hỏi cô ấy ở đâu 15 năm qua, nhưng video chỉ còn lại một dòng chữ:

“Tôi không thể nói ra. Nhưng giờ đây, tôi đã an toàn. Hãy để 113 lo phần còn lại.”

Cảnh sát lập tức gọi đường dây nóng, thông báo cho lực lượng điều tra đặc biệt. Mọi manh mối liên quan đến vụ mất tích cũ bắt đầu được truy vết: các hồ sơ vụ án, lời khai của nhân chứng, dữ liệu điện thoại, hình ảnh camera cũ.

Trong lúc đó, chúng tôi kiểm tra kỹ va li. Ngoài những vật dụng cá nhân, còn có một chiếc đồng hồ cũ, bên trong có một khe bí mật chứa một hộp nhỏ.

Anh Hùng cẩn trọng mở hộp. Bên trong là một bức thư khác, viết bằng mực đỏ:

“Nếu ai tìm thấy hộp này, tôi mong họ hiểu: tất cả những gì xảy ra với tôi không chỉ là mất tích. Tôi bị lừa, bị nhốt, nhưng không bao giờ từ bỏ. Giờ là lúc công lý được thực thi. Gọi 113, họ sẽ biết phải làm gì.”

Cảm giác rùng mình len lỏi khắp mọi người. Chúng tôi lập tức phong tỏa hiện trường, gọi lực lượng điều tra hình sự vào cuộc.

Người đứng đầu lực lượng an ninh sân bay hét lên:

— “Gọi 113 ngay! Đây là sự việc cực kỳ nghiêm trọng!”

Trong lúc chờ cảnh sát đến, chúng tôi bảo nhau kiểm tra camera xung quanh. Hình ảnh 15 năm trước, máy quay hỏng, không có gì rõ ràng. Nhưng camera mới, được lắp sau này, ghi lại hình ảnh một chiếc xe đen dừng gần sân bay vào sáng sớm, ai đó rời khỏi, để lại chiếc va li.

Những manh mối nhỏ xíu nhưng đầy quan trọng.

Sau vài tiếng đồng hồ, cảnh sát đặc nhiệm và công an điều tra có mặt, bảo vệ hiện trường, tiếp nhận va li. Họ hỏi tôi, Hùng, và những nhân chứng. Ai nấy đều run rẩy, chưa từng trải qua tình huống như vậy.

Mọi thứ diễn ra căng thẳng đến mức không ai nói được lời nào. Mọi hành khách bị giữ lại ở khu vực chờ, chỉ để đảm bảo an toàn.

Một sĩ quan cao cấp bước ra, nhìn vào va li:

— “Đây là một trong những vụ mất tích bí ẩn nhất lịch sử hàng không Việt Nam. Chúng tôi chưa từng nghĩ sẽ tìm được dấu vết sau 15 năm.”

Câu chuyện lan truyền khắp sân bay. Báo chí bắt đầu đến, quay phim, phỏng vấn nhân chứng. Mọi người xôn xao bàn tán.

Trong khi đó, chúng tôi nhìn nhau, ánh mắt đầy bàng hoàng. 15 năm, một khoảng thời gian quá dài… và chỉ một chiếc va li, một tấm thẻ, đã khơi dậy mọi bí ẩn.

Vài ngày sau, thông tin chính thức được công bố: Trần Ly thực sự còn sống. Cô ấy bị một nhóm tội phạm bắt giữ, nhốt ở nước ngoài, phục vụ các mục đích tội phạm. Trong suốt 15 năm, cô không thể liên lạc, nhưng âm thầm tìm cách trốn thoát. Chiếc va li, chính là thông điệp đầu tiên để báo rằng cô đã trở về.

Gia đình Trần Ly, đồng nghiệp, và tất cả những người yêu mến cô đều vỡ òa trong hạnh phúc. Mọi người không tin được rằng sau ngần ấy năm, cô ấy vẫn an toàn, vẫn mạnh mẽ.

Cảnh sát tiếp tục điều tra, truy tìm những kẻ đã bắt giữ Trần Ly. Các manh mối từ chiếc va li, video, và USB sẽ là chứng cứ quan trọng, đảm bảo công lý sẽ được thực thi.

Tôi, Hùng, và tất cả nhân viên sân bay nhìn nhau, thở phào nhẹ nhõm. Một sự kiện tưởng chừng bình thường đã biến thành một câu chuyện hồi hộp kinh điển, một bí ẩn tưởng chừng không thể giải quyết… giờ đây đã có hy vọng kết thúc có hậu.

Chiếc va li, nhỏ bé nhưng đầy sức mạnh, đã làm cả sân bay náo động, và quan trọng nhất — Trần Ly đã trở về!

Và câu nói vang lên lúc mở va li:

“Gọi 113 ngay!”

…không chỉ là mệnh lệnh, mà là một bước ngoặt cứu sống người mất tích 15 năm, mở ra một chương mới cho công lý và sự thật.

Related Posts

Our Privacy policy

https://cantho24.com - © 2025 News