×
×

Ba năm hôn nhân với Minh – người đàn ông mà ai cũng ngưỡng mộ vì sự giàu có, lịch lãm và quyền lực – giờ đây chỉ còn là một vỏ bọc mỏng manh che đậy nỗi s/ợ h/ãi và th/ất vọ/ng. Minh, chồng cô, là…

Lan ngồi co ro trong góc phòng khách của ngôi biệt thự ven sông Sài Gòn, tay ôm chặt ly cà phê nguội ngắt, mắt nhìn chằm chằm vào khoảng tối ngoài cửa sổ. Đêm nay, gió sông mang theo hơi lạnh thấm vào da thịt, nhưng cái lạnh ấy chẳng thấm tháp gì so với nỗi đau đang gặm nhấm trái tim cô. Ba năm hôn nhân với Minh – người đàn ông mà ai cũng ngưỡng mộ vì sự giàu có, lịch lãm và quyền lực – giờ đây chỉ còn là một vỏ bọc mỏng manh che đậy nỗi sợ hãi và thất vọng. Minh, chồng cô, là chủ chuỗi quán karaoke cao cấp, nhưng đằng sau ánh đèn neon lấp lánh là một đường dây lừa đảo tàn nhẫn. Hắn cho vay nặng lãi, ép con nợ phải làm việc trong các quán bar để “trả nợ”, biến họ thành những “kép karaoke” – những chàng trai trẻ phải tiếp khách, uống rượu, thậm chí bán thân để kiếm tiền. Lan từng yêu Minh vì vẻ ngoài mạnh mẽ và những lời hứa hẹn ngọt ngào, nhưng giờ đây, mỗi lần nhìn hắn, cô chỉ thấy nỗi ghê tởm dâng trào, xen lẫn với nỗi sợ hãi rằng mình đã mắc kẹt trong một cuộc hôn nhân địa ngục.

Sự thật phơi bày tình cờ, qua cuốn sổ tay rơi ra từ ngăn kéo bàn làm việc của Minh. Lan lật giở từng trang, tim đập thình thịch như trống trận. Những cái tên xa lạ, số nợ khổng lồ, và cách “xử lý” tàn bạo khiến cô rùng mình. Rồi, giữa những dòng chữ nguệch ngoạc, một cái tên quen thuộc đập vào mắt: Tuấn – người yêu cũ từ thời sinh viên. Tuấn, chàng trai hiền lành với nụ cười ấm áp, từng mơ ước trở thành kỹ sư để xây dựng tương lai cho cả hai. Giờ đây, anh bị ép làm “kép” ở quán Night Star, một trong những cơ sở của Minh. Nợ nần do cờ bạc, nhưng Lan biết rõ, Minh chính là kẻ giăng bẫy, đẩy Tuấn vào vòng xoáy nợ nần để kiểm soát. Nước mắt Lan lăn dài trên má, nỗi đau cũ ùa về như cơn sóng dữ. Cô và Tuấn chia tay vì hoàn cảnh gia đình – bố mẹ cô ép gả cho Minh để “cứu” gia đình khỏi phá sản – nhưng tình yêu ấy chưa bao giờ phai nhạt. Nó vẫn âm ỉ cháy trong tim, giờ bùng lên thành nỗi day dứt khôn nguôi. “Tại sao lại là anh? Tại sao chồng em lại làm thế với anh?” Lan thì thầm, giọng vỡ òa trong đêm khuya. Nỗi giận dữ với Minh hòa quyện với nỗi thương xót cho Tuấn, tạo thành một cơn bão cảm xúc khiến cô không ngủ nổi.

Sáng hôm sau, Lan quyết định hành động. Cô không thể báo công an ngay vì thiếu bằng chứng vững chắc, và Minh quá khôn ngoan, có mối quan hệ rộng. Một kế hoạch liều lĩnh hình thành: giả làm gái tiếp khách, xin vào Night Star để tiếp cận Tuấn và tìm cách cứu anh. Tim Lan đập loạn xạ khi trang điểm đậm, mặc chiếc váy ngắn ôm sát, che giấu vẻ quý phái thường ngày. Nhìn mình trong gương, cô thấy một người phụ nữ xa lạ – đôi mắt mệt mỏi, nụ cười gượng gạo. Nỗi sợ hãi len lỏi: “Nếu Minh phát hiện thì sao? Nếu mình không cứu được Tuấn?” Nhưng quyết tâm lấn át hết thảy. Cô nghĩ đến Tuấn, đến những kỷ niệm xưa, và nỗi đau ấy biến thành sức mạnh.

Đến quán, Lan gặp bà Mai – quản lý, tay chân thân tín của Minh. “Em cần việc làm, chị ơi. Em biết tiếp khách, hát hò, gì cũng được,” Lan nói, giọng run run giả vờ, nhưng thực ra là vì hồi hộp thực sự. Bà Mai quét mắt từ đầu đến chân, cười nhếch mép: “Trông mày sạch sẽ quá, nhưng thôi, thử việc đi. Tên gì?” “Em tên… Hương,” Lan đáp, dùng tên giả. Bước vào Night Star, cô bị choáng ngợp bởi thế giới hỗn loạn: ánh đèn neon chớp nháy như những lưỡi dao sắc, tiếng nhạc ồn ào đập vào tai, mùi rượu và khói thuốc lẫn lộn khiến dạ dày cô quặn thắt. Các cô gái tiếp khách cười đùa bên ngoài, nhưng đằng sau là những ánh mắt mệt mỏi, tuyệt vọng. Lan được giao ngồi phòng VIP, tiếp những vị khách giàu có. Cô học cách cười giả tạo, rót rượu, hát những bản tình ca sướt mướt, nhưng mỗi lần như vậy, nỗi xấu hổ dâng trào. “Mình đang làm gì thế này? Mình là vợ một ông chủ lớn, giờ phải giả dạng thế này?” Cô tự hỏi, nước mắt chực trào nhưng phải kìm nén.

Lần đầu gặp lại Tuấn, Lan suýt không kìm được. Anh đứng sau quầy bar, gầy guộc hơn xưa, đôi mắt thâm quầng vì thiếu ngủ và mệt mỏi. Nụ cười anh dành cho khách vẫn ấm áp, nhưng Lan nhận ra nỗi đau ẩn sâu trong đó. “Chị uống gì?” Tuấn hỏi, không nhận ra cô dưới lớp trang điểm dày. Lan gọi một ly cocktail, giọng nghẹn ngào: “Anh… anh có khỏe không?” Tuấn ngẩng lên, nhíu mày: “Chị biết tôi à?” Lan lắc đầu, cố nuốt nước mắt. Tim cô đau nhói như bị kim châm. Nỗi thương xót cho Tuấn hòa quyện với nỗi nhớ da diết về quá khứ – những buổi chiều dạo công viên, những nụ hôn vụng về. Cô bắt đầu tiếp cận dần dần, qua những cuộc trò chuyện ngắn ngủi giữa ca làm. Mỗi lần nói chuyện, Lan cảm nhận được nỗi tuyệt vọng của Tuấn: “Tôi phải làm ở đây để trả nợ. Nếu bỏ trốn, chúng sẽ giết mẹ tôi,” anh kể, giọng đầy chua xót. Lan đau lòng đến mức tim như vỡ vụn, nhưng cô che giấu thân phận, chỉ an ủi: “Rồi sẽ có cách, anh ơi.” Những lời ấy không chỉ dành cho Tuấn, mà còn cho chính mình, để xoa dịu nỗi sợ hãi đang gặm nhấm.

Cuộc sống ở quán khiến Lan kiệt quệ cả thể xác lẫn tinh thần. Cô phải đối phó với những vị khách say rượu, sờ soạng, thậm chí có lần suýt bị ép “đi tăng hai”. Nỗi sợ hãi xen lẫn ghê tởm khiến cô run rẩy mỗi đêm về nhà. Nhưng cô cắn răng chịu đựng, thu thập bằng chứng: lén ghi âm cuộc trò chuyện của bà Mai, chụp ảnh sổ sách nợ nần. Đêm về, lẻn vào phòng làm việc của Minh, sao chép file từ máy tính. Minh vẫn tin tưởng vợ, ôm cô ngủ mỗi tối với những lời yêu đương giả tạo, khiến Lan cảm thấy như đang sống với một con quái vật. Nỗi ghê sợ chồng chất, nhưng tình yêu với Tuấn là động lực duy nhất.

Rồi một buổi sáng, Lan thức dậy với cảm giác chóng mặt, buồn nôn. Cô mua que thử thai, tay run run cầm que, và kết quả dương tính khiến thế giới xung quanh sụp đổ. Tim cô đập thình thịch, nước mắt tuôn rơi không kìm nén. Đứa con này là của Minh – kết quả từ lần gần gũi cuối cùng trước khi bắt đầu kế hoạch. “Trời ơi, sao lại lúc này?” Lan khóc thầm, ôm bụng mình. Nỗi vui mừng ban đầu khi nghĩ đến một sinh linh bé nhỏ nhanh chóng bị thay thế bởi nỗi sợ hãi tột độ. Mang thai trong khi đang giả dạng gái tiếp khách? Cô hình dung đứa con lớn lên trong môi trường bạo lực, với người cha là kẻ lừa đảo. Nỗi giằng xé nội tâm khiến cô suy sụp: “Mình phải cứu con, cứu Tuấn, và cứu chính mình.” Đứa con trở thành twist bất ngờ, biến quyết tâm của Lan thành một cuộc chiến sinh tồn, nơi tình mẫu tử hòa quyện với nỗi đau tình yêu cũ.

Lan đẩy nhanh kế hoạch. Cô liên lạc bí mật với Trung – người bạn cũ làm công an. “Em có bằng chứng về đường dây lừa đảo của chồng em. Nhưng em cần giúp đỡ,” Lan thì thầm, giọng run rẩy vì sợ bị phát hiện. Trung ngạc nhiên nhưng đồng ý. Lan tiếp tục làm việc ở quán, nhưng giờ cô cẩn thận hơn, tránh rượu và tình huống nguy hiểm. Mỗi lần vuốt ve bụng, cô cảm nhận nỗi yêu thương dâng trào dành cho đứa con chưa chào đời, xen lẫn nỗi lo lắng cho tương lai.

Một tối mưa tầm tã, Tuấn bị ép tiếp nhóm khách nữ hung hãn. Lan lén vào phòng, giả vờ là tiếp viên mới. Thấy Tuấn bị ép uống rượu, sờ soạng, nỗi giận dữ bùng nổ trong Lan. “Dừng lại đi!” Cô hét lên, không kìm được. Tuấn nhìn cô, chợt nhận ra: “Lan? Là em sao?” Nước mắt anh trào ra, đầy xúc động và ngạc nhiên. Họ ôm nhau trong khoảnh khắc ngắn ngủi, kể hết nỗi lòng. “Em đến cứu anh. Nhưng giờ em mang thai rồi, anh ơi,” Lan thì thầm, giọng vỡ òa. Tuấn sốc, nhưng anh ôm chặt cô: “Em phải thoát khỏi hắn. Anh sẽ giúp em.” Lúc ấy, Tuấn cảm nhận nỗi đau của chính mình – nỗi hận với Minh, nỗi thương xót cho Lan, và nỗi hy vọng le lói khi gặp lại người yêu cũ.

Twist mạnh mẽ bắt đầu. Lan phát hiện Minh không chỉ lừa đảo mà còn buôn ma túy qua quán karaoke. Trong sổ tay, cô tìm danh sách chuyến hàng, và Tuấn bị ép vận chuyển một lần. Nhưng bất ngờ hơn, Tuấn tiết lộ: “Anh từng thấy Minh nói chuyện với một viên cảnh sát. Có lẽ hắn có nội gián.” Lan hoảng hốt, nghi ngờ Trung. Nỗi sợ phản bội khiến cô bồn chồn, nhưng cô vẫn tin tưởng bạn cũ.

Cao trào ập đến đêm tiệc lớn ở Night Star. Lan lắp camera ẩn, ghi lại Minh nhận hối lộ. Nhưng Minh bất ngờ xuất hiện: “Em đang làm gì vậy, vợ yêu?” Tim Lan ngừng đập, nỗi kinh hoàng dâng trào. Minh cười nhếch: “Anh biết em giả dạng từ lâu. Nhưng anh để em chơi, vì anh nghĩ em sẽ quay về. Giờ thì, đứa con trong bụng em sẽ giữ em bên anh mãi mãi.” Twist cực mạnh: Minh tiết lộ hắn đẩy Tuấn vào nợ nần vì ghen tị với tình yêu cũ của Lan. “Anh yêu em từ cái nhìn đầu tiên ở trường đại học. Tuấn chỉ là vật cản.” Lan sốc nặng, nỗi ghê tởm và giận dữ bùng nổ. Cô cảm thấy bị phản bội sâu sắc, tình yêu xưa với Minh giờ chỉ còn là nỗi hận thù.

Trong giằng co, Tuấn lao vào đánh ngã Minh. Lan lấy USB bằng chứng, chạy ra ngoài, gọi Trung. Công an ập đến, bắt Minh. Lan tự tay giao nộp, khai hết, giọng bình tĩnh nhưng nước mắt lăn dài. Minh nhìn cô căm hờn: “Em sẽ hối hận!” Nhưng Lan đáp: “Tôi hối hận vì đã lấy anh. Giờ tôi tự do.” Nỗi giải thoát dâng trào, xen lẫn nỗi đau cho quá khứ.

Chín tháng sau, Lan sinh bé gái Ánh – mang họ mẹ: Nguyễn Thị Ánh. Ôm con, Lan cảm nhận niềm vui vô bờ, xóa nhòa mọi đau khổ. Tuấn được giải thoát, trở về với mẹ. Họ tái hợp chậm rãi, xây dựng cuộc sống mới, giúp đỡ nạn nhân lừa đảo. Lan nhìn ra sông: “Con ơi, mẹ đã chiến đấu vì công lý, vì tình yêu. Và con là phần thưởng lớn nhất.” Cảm xúc hy vọng, yêu thương tràn đầy, kết thúc hành trình đau thương.

Related Posts

Our Privacy policy

https://cantho24.com - © 2025 News