×
×

Lan 22 tuổi, da trắng hồng, mắt sáng long lanh, tốt nghiệp cao đẳng sư phạm và đang dạy mẫu giáo dục ở trường làng. Minh 25 tuổi, du học về từ Hàn Quốc, làm quản lý cho một công ty xuất khẩu Bình. Đám hỏi diễn ra linh đình, trầu cau đầy mâm, vàng vòng xoáy. Dân làng bảo:…

Làng Hoàng Mai nằm nép mình bên dòng sông Đáy, nơi lúa xanh mướt quanh năm và những con đường đất đỏ dẫn vào từng ngõ nhỏ. Dân làng sống bình dị, nhưng chuyện hôn nhân thì luôn là đề tài nóng bỏng, lan truyền nhanh hơn cơn gió đồng. Năm ấy, cả làng xôn xao vì Lan – cô gái đẹp nhất nhì làng, con ông bà giáo Thắng, sắp xếp xe hoa về nhà Minh, con trai trưởng ông bà Phú – gia đình giàu có nhất vùng với hàng phong hecta ruộng và một đàn bò sữa.

Lan 22 tuổi, da trắng hồng, mắt sáng long lanh, tốt nghiệp cao đẳng sư phạm và đang dạy mẫu giáo dục ở trường làng. Minh 25 tuổi, du học về từ Hàn Quốc, làm quản lý cho một công ty xuất khẩu Bình. Đám hỏi diễn ra linh đình, trầu cau đầy mâm, vàng vòng xoáy. Dân làng bảo: “Đôi trẻ trời sinh một cặp, Lan về nhà Minh được cá hóa rồng.”

Nhưng chỉ ba ngày trước đám cưới, tai họa nhập vào.

Sáng ấy, nhà Lan đông người. Họ nhà trai kéo đến, dẫn đầu là ông Phú, mặt đỏ gay vì giận dữ. Bà Phú khóc lóc, cầm giấy siêu âm run run. “Con Lan nhà các ông bà có thái với thằng khác! Siêu âm đây, 3 tháng rồi! Nhà tôi không chứa loại gái hư hỏng!”

Lan tàn chết giữa sân, mặt cắt không còn máu. Cô tỉnh thức quậy: “Không phải! Con không có! Đây là hiểu được vấn đề!” Nhưng tờ giấy siêu âm ghi rõ tên “Nguyễn Thị Lan”, ngày khám phá đây một tháng, tại bệnh viện huyện.

Ông Thắng, Bố Lan, quỳ xuống van xin: “Có nhầm lẫn gì không? Con Lan nhà tôi lo sợ, chưa từng qua đêm ngoài nhà!” Minh đứng sau bố, mặt lạnh tanh, không nhìn Lan get one time. “Em im đi. Anh biết hết rồi. Em và anh bạn anh ở công ty… anh có ảnh.”

Dân làng ngoài cổng, xì xào. Ảnh lan truyền trên nhóm Zalo làng: Lan ôm ấp một người đàn ông lạ trong quán cà phê. Lan kiệt, nhưng họ nhà trai quay lưng, hủy đám cưới, Đòi lại hết lễ vật. Từ hôn công khai, giữa sân nhà gái.

Tin đồn lan như cháy đồng. “Con Lan hư hỏng!”, “Nhà giáo Thắng dạy con kiểu gì!”, “Mong nhà Minh phát hiện sớm!” Lan bị đuổi việc dạy học, bố mẹ cô xấu hổ không ra đường. Cô khóa mình trong phòng, khóc đến khô mắt. Minh Wedding Wife khác chỉ sáu tháng sau – một cô gái thành phố, con nhà doanh nghiệp.

Lan biến mất khỏi làng một năm sau đó. Không ai biết cô đi đâu.

Lan không chết như lời đồng ý. Cô lên Hà Nội, mang theo nỗi khổ oan ức và chi tiết tiết kiệm. Ban đầu, cô làm osin cho một gia đình giàu có ở quận Cầu Giấy. Đêm đêm cô nghĩ về tờ báo siêu âm giả mạo về những bức ảnh ghép. Ai đã làm gì? Minh? Hay trả thù nào?

Một hôm, bà chủ nhà – chị Hoa, giám đốc một công ty mỹ phẩm – thấy Lan thông minh, khéo léo, bảo: “Em học hành tử tế, sao làm osin? Vào công ty chị làm hỗ trợ lý đi.” Lan tràn liên tục, nhưng đồng ý. Cô học thêm về tiếp thị trực tuyến, thiết kế đồ họa. Chị Hoa dạy cô cách kinh doanh, cách nhìn người.

Năm đầu, Lan làm việc như điên. Cô phát hiện tài năng bán hàng phú quý. Từ hỗ trợ, cô lên quản lý sản xuất. Công ty chị Hoa chuyên mỹ phẩm thiên nhiên, Lan đề xuất ý tưởng dòng sản phẩm từ lá trà xanh làng quê. Doanh số mong đợi.

Năm thứ ba, Lan tự mở công ty riêng: “Lan Beauty” – Mỹ phẩm hữu cơ, xuất khẩu sang Hàn Quốc, Mỹ. Cô thuê nhà máy ở Bắc Ninh, tuyển hàng trăm công nhân. Tên tuổi Lan vang khắp giới kinh doanh. Báo chí gọi cô là “Nữ hoàng mỹ phẩm trẻ”. Tài sản cô tích lũy: hàng trăm tỷ lệ, biệt thự ở Hà Nội, xe sang, và một từ thiện giúp phụ nữ bị bạo hành gia đình.

Nhưng Lan không quên quê hương. Cô âm thầm gửi tiền về làng xây dựng mẫu giáo mới, sửa đường sá, nhưng không để ai biết danh tính. Cô thay đổi: tóc tóc highlight, trang điểm sắc khoáng, body săn chắc. Không còn cô gái quê hương thơ, mà là nữ doanh nhân quyền lực.

Minh, lúc đó, hôn nhân tan vỡ. Vợ thành phố bỏ theo tình nhân, cuốn theo nửa gia sản. Công ty xuất khẩu gạo của Minh phá sản phẩm cạnh tranh từ Trung Quốc. Ông Phú bệnh nặng, đàn bò sữa chết vì dịch bệnh. Nhà Minh Nợ chất chồng.

Năm năm sau ngày hôn, làng Hoàng Mai tổ chức lễ hội sông Đáy. Dân làng bất ngờ khi thấy một đoàn xe sang dừng trước lệnh cấm. Một người phụ nữ bước xuống: Váy ôm, kính râm, giày cao gót – Lan!

Cả làng êm dịu. Lan cười tươi, tặng quà cho trẻ em, tài trợ lễ hội 500 triệu. Cô về thăm bố mẹ, nhà cửa khang trang nhờ tiền cô gửi. Dân làng xung quanh: “Lan ơi, con giàu thế này từ bao giờ?” Lan chỉ cười: “Con may mắn thôi ạ.”

Tin lan nhanh. Nhà Minh nghệ được, ông Phú bảo con trai: “Thằng Minh, mày sai lớn rồi. Con Lan giờ là đại gia, nghe nói công ty nó niêm phiếu cổ phiếu, tài sản tỷ lệ!”

Minh xấu hổ, nhưng lòng tham dục dậy. Anh ta tìm cách Lan. Tại quán cà phê làng, Minh quỳ xuống: “Lan, anh sai rồi. Năm xưa anh bị lừa, anh tưởng em… Anh vẫn yêu em. Cưới anh lại đi!”

Lan lạnh lùng: “Anh bối rối rồi. Tôi không phải Lan để anh từ hôn nữa.”

Nhưng đó chỉ là lần khởi động đầu tiên. Nhà Minh không dừng lại. Ông Phú dẫn cả dòng họ đến nhà Lan, mang trầu cau, vàng vòng: “bác Lan, bác xin lỗi. Nhà bác nghèo rồi, Minh nó hận. Cháu về làm dâu đi, nhà bác cho cháu quản hết!”

No home Minh. Cả làng say sưa vì hàng hoàng hôn chàng trai xếp hàng xin cưới Lan. Thằng Tân, từng chê Lan “gái quê”, giờ lái xe hơi đến tặng nhẫn kim cương. Thằng Hùng, bạn Minh, gửi hoa hồng 999 bông. Yên chí ông chủ xã cũng nhắn tin: “Cô Lan, về làng phát triển kinh tế, tôi giới thiệu cháu trai tôi.”

Lan từ chối hết. Cô cười: “Các anh chị nghĩ tiền của tôi dễ lấy thế à?”

Lễ hội sông Đáy đạt cao khuyến với phần thi đua thuyền. Giải nén tài liệu hỗ trợ Lan: 100 triệu. Dân làng reo hò. Than nhiên, Minh lao lên sân khấu, cầm micro: “Mọi người nghe tôi! Năm xưa tôi từ hôn Lan vì cô ấy bị oan! Tôi có bằng chứng!” Slide tài liệu tham khảo của Anh: tờ giấy siêu âm, ảnh ghép, và email từ một tài khoản không xác định được gửi cho anh ta năm cũ.

Dân làng lên. Minh Viết: “Tôi lừa đảo! Kẻ gửi là… là vợ cũ của tôi! Cô ta ghen tị với Lan từ thời đại học, giả dạng để giải!”

Lan đứng dậy, mặt bình tĩnh. Cô cầm micro: “Đúng vậy. Nhưng anh Minh, anh tin lời đồng mà không hỏi tôi một câu. Anh đáng bị vậy.”

Đám đông im lặng. Rồi Lan tiếp: “Hôm nay tôi trở về không phải trả thù. Mà để công bố: Công ty Lan Beauty sẽ đầu tư 50 tỷ xây dựng nhà máy ở làng, tạo công việc làm cho 500 người. Nhưng điều kiện: Những ai từng kiệt sức tôi, phải xin lỗi công khai.”

Hàng loạt người quỳ xuống: “Lan ơi, tha lỗi!” Minh lao đến ôm chân Lan: “Em tha cho anh, anh sẽ làm trâu làm ngựa!”

Lan Đưa ra: “Muộn rồi.”

Cú twist đầu: Lan công bố người đứng sau siêu âm giả không phải vợ cũ Minh, mà là… chính mẹ Minh! Bà Phú từng ghen tỵ với nhân sắc Lan, sợ con dâu át, nên thuê người làm giả để hủy hôn, hy vọng Minh cưới con gái đối tác kinh doanh.

Bà Phú tái mặt, quỳ xuống van xin. Dân làng sốc nặng.

Nhưng dòng xoáy cực mạnh: Lan cười lớn: “Các bác đừng tin. Đó chỉ là kịch. Năm xưa, chính tôi tự xây dựng từ hôn!”

Dân làng Chết tĩnh. Lan kể: “Tôi yêu Minh, nhưng phát hiện anh ta ngoại tình với vợ tương lai – cô gái thành phố – từ trước đám hỏi. Tôi không muốn đám cưới phản bội. Nên tôi tự làm tinh siêu âm giả (dùng tên trùng hợp ở bệnh viện), tự ghép ảnh, gửi cho Minh để anh ta từ hôn. Tôi muốn ra đi trong sạch, không mang tiếng bỏ chồng.

Sau đó, tôi lên Hà Nội, dùng chi tiết tiết kiệm khởi nghiệp. Thành công là nhờ nỗ lực, không phải may mắn. Tôi trở về để tìm thấy những kẻ từng khinh miệt – quỳ xin. Giờ thì sao? Muốn tiền tôi? Muốn làm việc? Không có đâu!”

Lan quay lưng, lên xe sang trái đi. Nhà máy 50 tỷ lệ? Chỉ là lời nói đùa để làm ví dụ cho mọi người bản chất.

Minh ngã quỳ, dân làng im mỏng thí. Lan – từ nạn nhân thành người thắng cuộc – để lại bài học: Đừng bao giờ khinh thường người bị hôn.

Và làng Hoàng Mai, từ đó, không còn ai hoang thổi chuyện hôn nhân nữa.

Related Posts

Our Privacy policy

https://cantho24.com - © 2025 News