×
×

Con trai duy nhất của chủ trang trại cây cảnh lớn trong vùng bỗng nhiên m;atti;ch suốt hai ngày không tung tích

Ông Minh là chủ một trang trại cây cảnh lớn nhất trong vùng, nổi tiếng với những giống cây quý hiếm, đặc biệt là các cây bonsai trăm năm tuổi. Với những người yêu thích cây cảnh, ông là người nắm giữ kho báu của đất trời. Nhưng ít ai biết rằng, đằng sau vẻ bề ngoài thành công ấy là một gia đình đầy bất ổn.

Con trai duy nhất của ông, Khôi, là người thừa kế duy nhất của gia sản này. Khôi là một thanh niên tài giỏi, giỏi giang và hiền lành. Tuy nhiên, anh lại có một điểm yếu lớn, đó là bị ám ảnh bởi cái bóng của mẹ mình, người đã qua đời từ khi Khôi còn rất nhỏ.

Suốt nhiều năm qua, Khôi làm việc trong trang trại, giúp đỡ cha quản lý nhưng cũng không mấy quan tâm đến chuyện gia đình. Thời gian gần đây, ông Minh bắt đầu cảm thấy lo lắng, khi Khôi ít khi về nhà vào buổi tối, thỉnh thoảng còn mất tích vài ngày mà không có lời giải thích. Đối với một người cha, sự im lặng của con trai là điều đáng sợ nhất.


Một ngày nọ, sau khi trở về từ công việc, ông Minh nhận thấy sự vắng mặt của Khôi. Sáng hôm sau, ông gọi điện không được, gọi đến cả những người làm việc trong trang trại cũng không ai thấy cậu. Khôi đã mất tích trong suốt hai ngày mà không để lại một dấu vết nào.

Bà Lan, vợ của ông Minh, lo lắng, bà bắt đầu tìm cách liên hệ với bạn bè của Khôi, những người đồng nghiệp và đối tác của ông Minh, nhưng không ai có thông tin gì. Tình hình càng trở nên nghiêm trọng khi đến ngày thứ ba, không có bất kỳ tin tức nào về Khôi.

Ông Minh quyết định báo cảnh sát. Nhưng khi đội điều tra đến để thu thập thông tin, họ phát hiện những manh mối lạ. Không một ai có thể xác minh Khôi đã đi đâu. Cảnh sát nghi ngờ rằng có thể cậu đã bị bắt cóc hoặc gặp phải chuyện gì không hay. Trong lúc lo lắng và bất lực, ông Minh nhận được một cuộc gọi bất ngờ.


Cuộc gọi đến từ một số lạ. Ông Minh nhấc máy, đầu dây bên kia là một giọng nói trầm ấm nhưng lạnh lùng:
Ông Minh, tôi có tin tức về con trai ông.
— Ai vậy? Nói rõ đi!
— Tôi là người giúp ông phát triển trang trại này. Và tôi có thể giúp ông tìm lại con trai. Nhưng ông phải làm theo yêu cầu của tôi.

Ông Minh ngơ ngác, không hiểu rõ ý của người đàn ông kia. Tuy nhiên, khi người đó tiếp tục giải thích, mọi thứ dần trở nên rõ ràng hơn. Câu chuyện không đơn giản như ông tưởng. Người đàn ông này chính là một trong những đối tác cũ của ông, người đã từng giúp ông trong những giao dịch mờ ám để mở rộng trang trại. Và bây giờ, ông ta đe dọa sẽ tiết lộ mọi chuyện, nếu không đáp ứng yêu cầu của hắn.

Giọng nói tiếp tục:
Để cứu con trai ông, ông phải giao cho tôi những cây bonsai quý giá nhất trong trang trại. Tôi muốn tất cả những cây cổ thụ trong khu vườn phía Đông. Không phải tiền, không phải vàng, mà là những cây đó.

Ông Minh đau đớn, mắt cay xè. Ông nhìn về phía khu vườn phía Đông, nơi những cây bonsai quý hiếm được trồng. Những cây đó là cả gia tài của ông, không chỉ có giá trị tiền bạc mà còn gắn liền với danh tiếng và thương hiệu của gia đình. Nhưng con trai ông đang bị giam giữ, và ông không có sự lựa chọn nào khác.


Vợ ông, bà Lan, không biết rằng ông đã quyết định làm theo yêu cầu. Khi bà thấy ông mang ra những cây bonsai quý giá và chuẩn bị đưa đi, bà hỏi:
— Minh, anh định làm gì vậy?
— Anh không còn lựa chọn nào khác. Chúng ta phải cứu Khôi.
— Nhưng cây cảnh này là tất cả những gì anh có. Anh không thể làm vậy!
— Anh phải làm thôi, Lan. Con trai mình quan trọng hơn tất cả.

Bà Lan khóc nức nở, nhưng ông Minh vẫn quyết định giao những cây bonsai đó cho người đàn ông kia. Những cây cây quý giá ấy đã ra đi, nhưng ông vẫn hy vọng rằng, con trai mình sẽ được cứu.


Một tuần trôi qua, ông Minh không nhận được thông tin gì về Khôi. Ông càng lúc càng tuyệt vọng, nhưng không dám nói ra nỗi lo sợ trong lòng. Cho đến một ngày, Khôi bất ngờ trở về. Nhưng khi nhìn thấy ông Minh, cậu chỉ im lặng đứng đó, ánh mắt trống rỗng.

Khôi nhìn cha mình, ánh mắt lạc lõng:
— Ba, con xin lỗi. Con đã làm cho ba phải lo lắng.

Ông Minh không dám nói gì, chỉ biết ôm lấy con trai trong tay, lòng đau nhói.

Khôi nói tiếp:
— Con đi thăm ông bạn cũ của ba, nhưng con không ngờ mọi chuyện lại xảy ra như vậy. Con xin lỗi. Con không thể nói cho ba biết về những người đã giúp đỡ con và làm cho ba bị rơi vào tình thế này.

Ông Minh lặng đi, hiểu ra rằng con trai mình đã bị lừa. Mọi chuyện bắt nguồn từ những giao dịch không lành mạnh mà ông đã từng dính vào trong quá khứ, và giờ đây, chính những sai lầm của ông đã ảnh hưởng đến cả gia đình.


Khôi không phải bị bắt cóc, mà chỉ là một vụ lừa đảo tinh vi của những đối tác xấu. Nhưng điều đau đớn hơn là chính ông Minh đã để cho những sai lầm trong quá khứ làm tổn thương gia đình mình.

Ông Minh nhìn con trai, rồi quay sang vợ, ánh mắt đầy ân hận:
— Anh xin lỗi, Lan. Anh đã không bảo vệ được gia đình mình.

Bà Lan đặt tay lên vai ông Minh, thì thầm:
— Chúng ta sẽ làm lại từ đầu, Minh. Chỉ cần chúng ta ở bên nhau, mọi thứ đều có thể bắt đầu lại.

Và vậy là, gia đình họ lại cùng nhau bắt đầu lại từ những điều đơn giản, từ những cây cảnh nhỏ, nhưng chắc chắn không bao giờ để mất nhau nữa.


Kết thúc:
Khôi đã trở về, nhưng gia đình ông Minh phải đối diện với một bài học đắt giá về sự lừa dối và hậu quả của những giao dịch không minh bạch. Nhưng điều quan trọng nhất, là họ đã nhận ra rằng gia đình luôn là thứ đáng quý nhất mà không gì có thể thay thế.

Related Posts

Our Privacy policy

https://cantho24.com - © 2025 News