×
×

Đến ngày mẹ si:nh, cả nhà quây quần ở bệnh viện, khi bác sĩ b;;ế đứ;;a b;;é ra, tôi sữ;;ng s:ờ….

Mưa lất phất rơi, cái lạnh đầu thu thấm vào từng ngón tay tôi khi cùng cả nhà khiêng quan tài ông nội ra đồng. Ông n/ội mất sau một cơn b//ạo bệ//nh, để lại căn nhà trống vắng và mẹ tôi ngày nào cũng thẫn thờ. Hôm ấy, cả làng kéo đến đưa tiễn, tiếng kè/n trố/ng não nề hòa cùng tiếng khóc của cô chú. Con đường đất dẫn ra nghĩa trang lầy lội, mọi người lặng lẽ bước, không ai nói gì nhiều.

Khi đoàn người vừa ra đến cánh đồng, bất ngờ một con trâu trắng từ đâu chạy tới. Nó to lớn, lông trắng muốt như tuyết, đôi mắt đỏ hoe nhìn thẳng vào q/uan t//ài. Cả nhà tôi s/ững s/ờ. Trâu trắng hiếm lắm, cả vùng này chẳng ai từng thấy. Nó không sợ hãi, không chạy loạn, chỉ lặng lẽ bước tới, dụi đầu vào quan tài như thể đang chào tạm biệt. Tôi không biết trả lời thế nào, chỉ thấy lông tàn gà dựng đứng.

Rồi, trước sự chứng kiến của cả làng, con trâu từ từ khu/ỵu x/uống. Nó nằm bên cạnh qu//an t//ài, thở hổn hển vài cái rồi bất động. Chú Ba, người nuôi trâu lâu năm, chạy tới xem, lắc đầu: “Chế//t rồi. Không v/ết th/ương, không bệ/nh t/ật, cứ thế mà chết.” Dân làng xôn xao, người thì bảo đó là điềm lành, kẻ lại nói điềm d/ữ. Tôi chỉ thấy lạnh sống lưng, như thể có gì đó vượt ngoài tầm hiểu biết đang xảy ra.

Sau đá//m ta//ng, cuộc sống dần trở lại bình thường, nhưng mẹ tôi thay đổi. Bà hay ngồi thẫn thờ, nhìn ra cánh đồng nơi con trâu trắ//ng c//hết. Rồi một ngày, mẹ gọi tôi vào, giọng run run nói về chuyện mang b:;ầu. Tôi ngỡ ngàng. Mẹ đã ngoài bốn mươi, bác sĩ từng nói bà khó có con nữa sau khi sinh tôi. Cả nhà mừng rỡ nhưng cũng lo lắng, vì mẹ y;;ếu, mang th;ai ở tuổi này không dễ.

Đến ngày mẹ si:nh, cả nhà quây quần ở bệnh viện. Khi bác sĩ b;;ế đứ;;a b;;é ra, tôi sữ;;ng s:ờ….

Related Posts

Our Privacy policy

https://cantho24.com - © 2025 News