×
×

“Lễ cưới của bà Nguyễn Thị Hồng – 55 tuổi, và chú rể Lâm – 22 tuổi.”

Tôi vẫn nhớ rõ cái buổi chiều hôm ấy — trời đổ mưa lất phất, mái hiên nhà mẹ chồng ẩm mốc, và tấm biển đỏ treo trước cổng:
“Lễ cưới của bà Nguyễn Thị Hồng – 55 tuổi, và chú rể Lâm – 22 tuổi.”

Tin đó khiến cả khu phố nổ tung. Người thì xì xào:

“Già rồi mà còn ham trai trẻ.”
“Thằng nhỏ chắc hám tiền thôi.”
“Đúng là trò cười cho thiên hạ.”

Còn tôi — con dâu của bà — thì chẳng biết phải nghĩ sao. Mẹ chồng tôi, người phụ nữ góa chồng gần mười năm, hiền lành, khép kín, chưa từng một lần nhuộm tóc hay trang điểm. Ấy vậy mà giờ, bà lại cưới một chàng trai đáng tuổi con mình.

Tôi nhìn tấm thiệp đỏ trong tay, lòng dấy lên một cảm giác vừa ngờ vực vừa tủi hổ. Không hiểu sao, tôi thấy… giận thay cho chồng mình, người đã khuất.


1. Hôn lễ kỳ lạ

Đám cưới được tổ chức đơn giản, không ồn ào, chỉ vài người thân và hàng xóm. Mẹ chồng mặc áo dài trắng, khuôn mặt hồng lên dưới lớp phấn mỏng. Chú rể Lâm, dáng người gầy, đôi mắt sâu và hiền, lặng lẽ nắm tay bà trong suốt buổi lễ.

Không ai trong họ nói nhiều. Chỉ có tiếng nhạc đám cưới vang lên khe khẽ.

Tôi lén quan sát — có điều gì đó trong ánh mắt của cậu trai khiến tôi lạnh sống lưng: vừa thương cảm, vừa đau đớn.

Sau buổi lễ, họ về căn phòng trên tầng hai — nơi trước đây từng là phòng của chồng tôi. Cửa phòng đóng kín suốt cả tuần.

Không một tiếng cười, không bước chân, không dấu hiệu sinh hoạt.


2. Một tuần sau

Ngày thứ bảy, trời lại mưa. Mẹ chồng không xuống ăn cơm, điện thoại gọi không bắt máy. Tôi bắt đầu lo.

Tôi gõ cửa, gọi:

“Mẹ ơi, mẹ có sao không ạ?”

Không tiếng trả lời. Chỉ có mùi hương trầm thoang thoảng và tiếng gì đó như tiếng khóc nghẹn.

Tôi run rẩy cầm tay nắm cửa — khóa.

Không hiểu sao, tôi cảm thấy sợ. Nhưng rồi nỗi tò mò thắng. Tôi lấy chùm chìa cũ, tra vào ổ, mở ra…


3. Cảnh tượng trong phòng

Ánh sáng mờ hắt qua tấm rèm. Phòng lạnh lẽo, cửa sổ đóng kín. Giữa căn phòng, mẹ chồng tôi nằm trên giường, gương mặt tái nhợt. Bên cạnh bà là cậu Lâm — quỳ gục xuống, tay nắm chặt lấy tay bà.

Trên bàn, nến cháy dở, một bức ảnh của… chồng tôi, cùng tờ giấy viết vội.

Tôi chết đứng.

Lâm quay lại, mắt đỏ hoe:

“Chị… đừng sợ. Bác… vừa đi rồi.”

Giọng cậu run rẩy. Tôi lao tới, lay mẹ chồng — thân thể bà lạnh ngắt.

Bức thư trên bàn run bần bật trong tay tôi:

“Con trai của mẹ, con từng nói khi con ra đi, mẹ sẽ cô đơn lắm.
Mười năm nay, mẹ vẫn sống vì con, vì vợ con.
Nhưng căn bệnh này… không còn chữa được nữa.
Mẹ xin lỗi, mẹ không đủ can đảm ra đi một mình.”

“Lâm – con trai của người bạn cũ – đã hiến tủy cứu con năm xưa.
Mẹ đã nhận ra đôi mắt con trong ánh nhìn của nó.
Nó đến bên mẹ không phải vì tiền, mà vì hứa với con sẽ chăm sóc mẹ những ngày cuối.”

“Đám cưới chỉ là cách để người đời đừng ngăn cản mẹ được gần con lần cuối.
Đừng trách mẹ, con nhé…”

Tôi sững sờ. Mắt nhòa đi. Lâm vẫn quỳ đó, gục đầu xuống tay bà, khẽ nói như đứa trẻ:

“Con đã giữ lời hứa với anh rồi… Anh yên tâm.”


4. Sau cơn mưa

Tang lễ diễn ra lặng lẽ. Không ai biết toàn bộ sự thật, chỉ nghĩ bà u mê chạy theo tình trẻ.

Chỉ có tôi, trong góc nhà, cắm nén hương trước bàn thờ, thì thầm:

“Mẹ, con xin lỗi vì đã hiểu lầm mẹ…”

Ngoài sân, mưa tạnh, cầu vồng mờ ảo vắt ngang trời. Lâm rời đi, không một lời từ biệt.

Tôi nhìn theo bóng cậu khuất dần nơi cuối ngõ — dáng người gầy, đơn độc, lẫn trong ánh chiều xám bạc.

Trong tim tôi bỗng nhói lên: một người mẹ đã yêu con đến mức dùng cả mạng sống để được gần con lần cuối — và một chàng trai xa lạ đã giữ trọn lời hứa của người đã khuất.


5. Kết

Một tuần sau, tôi nhận được một gói nhỏ gửi đến. Bên trong là bức ảnh cũ: chồng tôi năm mười tám tuổi, đứng cạnh một cậu bé có đôi mắt rất giống Lâm.

Phía sau tấm ảnh, dòng chữ run rẩy bằng bút máy:

“Con người rồi sẽ chết, nhưng tình thương thì không.
Mẹ đã tìm lại được ánh mắt con – trong một người khác.”

Tôi gấp bức ảnh lại, đặt lên bàn thờ.
Cánh cửa phòng tầng hai khép chặt, nhưng trong tôi, cơn giông của oán trách đã tan.
Chỉ còn lại một niềm thương, đau đến tận cùng — nhưng cũng đẹp đến tận cùng.

Related Posts

Our Privacy policy

https://cantho24.com - © 2025 News