Cách đây năm năm, tôi cho em dâu, Hạnh, mượn năm chỉ vàng để lo đám cưới cho cháu. Lúc ấy, giá vàng chỉ khoảng 5,6 triệu một chỉ, tính ra cả thảy chừng 30 triệu đồng. Hạnh hứa sẽ trả lại khi có điều kiện, và tôi tin tưởng, chẳng ép uổng gì. Thời gian trôi qua, giá vàng tăng chóng mặt. Năm chỉ vàng giờ đã trị giá hơn 50 triệu đồng. Tôi không chủ động đòi, nhưng trong lòng cũng thấp thỏm, nhất là khi cái mái nhà tôi bắt đầu dột, cần tiền sửa gấp.
Hôm kia, Hạnh bất ngờ ghé nhà, tay cầm một phong bì dày, nụ cười tươi rói. “Chị ơi, em trả chị tiền vàng đây!” cô ấy nói, giọng hồ hởi. Tôi mừng thầm, nghĩ rằng Hạnh chu đáo, biết giá vàng tăng nên trả theo giá hiện tại. Nhưng khi mở phong bì, tôi đếm đi đếm lại, chỉ thấy đúng 30 triệu đồng. Thấy tôi ngơ ngác, Hạnh nhanh nhảu: “Thì lúc chị cho em vay, vàng có 30 triệu thôi. Em trả đúng giá lúc ấy, chứ giờ vàng lên em làm sao kham nổi!”
Tôi tức nghẹn, nhưng tính không thích đôi co, nên chỉ gật đầu, cất tiền vào tủ. Trong lòng nghĩ, thôi thì coi như mất toi 20 triệu, dù xót xa lắm. Nhưng tôi vẫn cảm thấy có gì đó không ổn. Hạnh vốn là người khéo léo, sao lại xử sự kỳ cục thế này? Tôi quyết định giữ im lặng, định bụng sẽ tìm cách hỏi lại sau.
Mấy hôm sau, tôi tình cờ nghe láng giềng kể rằng Hạnh vừa khoe mua một chiếc xe máy mới toanh, giá hơn 60 triệu. Tôi bắt đầu nghi ngờ. Hạnh làm công nhân, chồng cô ấy làm thợ xây, thu nhập không dư dả, lấy đâu ra tiền mua xe? Tò mò, tôi quyết định hỏi thăm em trai mình, chồng Hạnh. Qua cuộc trò chuyện, tôi phát hiện một chi tiết lạ: Hạnh từng nói với chồng rằng đã trả tôi năm chỉ vàng từ nửa năm trước, nhưng vì “chị bận, chưa kịp nói lại với anh”.
Tôi sững sờ. Rõ ràng Hạnh vừa mới trả 30 triệu hôm kia, sao lại có chuyện trả từ trước? Cảm giác bị lừa khiến tôi không thể ngồi yên. Tôi quyết định kiểm tra lại phong bì Hạnh đưa, vì từ hôm nhận tiền, tôi chưa đụng đến. Khi mở tủ, tôi lấy phong bì ra, và vô tình làm rơi một mẩu giấy nhỏ kẹp bên trong. Đó là một biên lai chuyển tiền, ghi rõ: “Chuyển 50 triệu đồng vào tài khoản Nguyễn Thị Hạnh, ngày 20/7/2025.”
Tim tôi đập thình thịch. Tôi kiểm tra kỹ hơn và phát hiện một chi tiết động trời: số tài khoản nhận tiền chính là tài khoản của Hạnh, nhưng người gửi lại là… mẹ chồng tôi, bà Lan! Tôi gọi ngay cho mẹ, và bà kể một câu chuyện khiến tôi ngã ngửa. Hóa ra, Hạnh đã đến gặp bà, khóc lóc kể rằng tôi đòi năm chỉ vàng đúng giá hiện tại, ép cô ấy phải trả 50 triệu. Thương Hạnh, mẹ tôi lén rút tiền tiết kiệm, chuyển cho Hạnh 50 triệu để “giúp” cô ấy trả nợ. Hạnh hứa sẽ trả lại mẹ sau, nhưng đến giờ chưa thấy đồng nào.
Hạnh không chỉ cố tình trả tôi 30 triệu để “ăn chặn” 20 triệu chênh lệch giá vàng, mà còn lừa mẹ tôi lấy thêm 50 triệu, tổng cộng “bỏ túi” 70 triệu! Cô ấy dùng số tiền đó mua chiếc xe máy mới toanh và còn khoe khắp xóm như thể mình làm ăn phát đạt. Khi tôi đối chất, Hạnh chối bay chối biến, nhưng biên lai chuyển tiền và tin nhắn giữa cô ấy với mẹ tôi đã tố cáo tất cả. Cuối cùng, Hạnh phải trả lại mẹ tôi 50 triệu, còn tôi thì lấy lại được năm chỉ vàng đúng giá hiện tại, nhưng niềm tin với em dâu đã mãi mãi không còn.