×
×

Đang b/ầ/u 5 tháng nhưng mẹ chồng chỉ cho ăn cơm với cá khô, tháng đưa mẹ chồng 5 triệu đi chợ bà nói không đủ cho đến khi l/é/n đi theo…

Tôi đang mang bầu tháng thứ 5, bụng ngày một lớn, thèm một bát canh chua hay chút thịt kho thôi mà cũng chẳng dám đòi hỏi. Mỗi bữa cơm mẹ chồng dọn ra chỉ là nồi cơm trắng với đĩa cá khô rang cháy cạnh, mằn mặn đến nghẹn cổ. Tôi ăn mà nước mắt cứ trào ra, vừa tủi thân vừa lo cho đứa con trong bụng.

Mỗi tháng, tôi đều đưa cho mẹ chồng 5 triệu để đi chợ. Vậy mà hôm trước bà còn quát:

“Năm triệu thì ăn uống cái gì! Mày tưởng tiền rơi từ trên trời xuống à? Tao còn phải lo bao việc trong nhà, không chỉ cơm nước cho mày đâu.”

Tôi ngạc nhiên, bởi tiền tôi đưa hằng tháng đủ cho hai vợ chồng tôi sống dư dả, giờ thêm bà mà lại kêu không đủ. Tôi lén kiểm tra, phát hiện trong tủ bếp của bà chất đầy đặc sản, bánh kẹo nhập khẩu, hoa quả đắt tiền… nhưng chỉ khi có khách đến, bà mới bày ra đãi, còn tôi vẫn chỉ ăn cá khô.

Một buổi chiều đi làm về sớm, tôi bắt gặp cảnh mẹ chồng hí hửng gọi điện khoe với bà bạn:

“Nhờ có con dâu ngu ngốc mà tháng nào tao cũng có tiền đi biếu xén. Nó tưởng tao đi chợ hết sạch, ai ngờ…”

Tôi đứng chết lặng ngay cửa. Đúng lúc đó, chồng tôi bước vào, nghe rõ mồn một. Anh sững người, mặt tái mét. Bà mẹ chồng quay lại, thấy chúng tôi, liền lắp bắp cười trừ. Nhưng chồng tôi không còn nhẫn nhịn nữa, anh gằn giọng:

“Mẹ, tiền đó là của vợ chồng con, mẹ ăn chặn thì thôi, nhưng mẹ đối xử tệ bạc với con dâu đang mang thai thì con không chấp nhận được!”

Không khí trong nhà căng như dây đàn. Tôi ôm bụng, nước mắt tuôn ra. Từ giây phút ấy, tôi biết sự thật đã lộ sáng, nhưng điều gì sẽ xảy ra tiếp theo còn phụ thuộc vào quyết định của chồng…

Mẹ chồng nghe con trai nói vậy thì liền đổi giọng, mắt đỏ hoe, tay vỗ ngực than khóc:

“Trời ơi, nuôi con khôn lớn, giờ nó bênh vợ, quay lại trách mẹ! Tao có ăn miếng ngon nào đâu, tao đều để dành cho chúng mày cả. Nó thì bầu bì nên nhạy cảm, chuyện bé xé ra to.”

Chồng tôi đứng chần chừ, ánh mắt dao động. Tôi thấy rõ bà đang cố xoay chuyển tình thế. Bà còn bước đến, níu tay con trai:

“Con thử nghĩ đi, một tháng 5 triệu đủ cái gì? Tao còn phải tiếp khách, phải lo thể diện họ hàng, đâu phải chỉ cơm nước thường ngày. Con dâu thì biết gì!”

Nghe đến đó, lòng tôi lạnh toát. Tôi run rẩy mở điện thoại, đưa cho chồng xem loạt hóa đơn và ảnh tôi lén chụp trong bếp: những thùng quà biếu, rượu ngoại, bánh kẹo nhập khẩu… Chồng tôi nhìn, mặt tái dần, rồi im lặng một lúc lâu.

Cuối cùng, anh ngẩng lên, giọng dứt khoát:

“Mẹ, con không thể để vợ con và cháu nội của mẹ chịu thiệt thòi. Từ nay tiền đi chợ con sẽ đưa thẳng cho vợ. Nếu mẹ muốn giữ thể diện, con sẽ gửi thêm, nhưng phải minh bạch. Còn nếu mẹ cứ tiếp tục như thế… thì vợ chồng con sẽ ra ở riêng.”

Mẹ chồng trợn tròn mắt, không ngờ con trai vốn hiền lành lại cứng rắn như vậy. Bà lắp bắp:

“Con… con dám bỏ mẹ sao?”

Tôi đứng cạnh, vừa run vừa nghẹn ngào. Chưa bao giờ tôi thấy chồng mình quyết liệt đến thế. Không khí trong nhà như sắp nổ tung, còn tôi thì chỉ biết ôm bụng cầu cho con bình an…

Related Posts

Our Privacy policy

https://cantho24.com - © 2025 News