×
×

Thấy chị dâu mang bầu nấu cháo cá ăn 1 mình trong bếp, tôi bước vào bếp hất luôn nồi nước luộc cá ra giữa nhà, đúng lúc này anh trai tôi về, tưởng anh trai đứng về phía tôi đuổi luôn chị ra khỏi nhà nhưng nào ngờ…

Thấy chị dâu mang bầu nấu cháo cá ăn một mình trong bếp, tôi nổi điên.

Suốt cả tuần nay, nhà chỉ còn đúng hai lạng thịt và một ít rau, vậy mà chị dâu — người đang có thai 3 tháng — lại tự ý mang con cá trắm hơn ký ra làm cháo ăn một mình.

Tôi bước vào bếp đúng lúc chị đang cúi người bẻ xương cá. Mùi thơm bốc lên, mà phần tôi thì chiều nay chưa có gì bỏ bụng.

Tôi quát:
“Chị làm cái gì đấy? Cá mẹ nấu để dành cả nhà ăn, chị lại ăn một mình?”
Chị dâu giật mình, vội giải thích:
“Bác sĩ dặn em phải ăn cá để bổ cho thai, nên em—”

Nhưng lúc đó tôi chẳng nghe nổi. Cả ngày làm công ty bị sếp mắng, giờ về nhà lại thấy cảnh này, tôi điên lên.

Tôi hất luôn nồi nước luộc cá xuống nền nhà.
Nước nóng bắn tung tóe, mùi cá tanh bốc lên khắp bếp. Chị dâu ôm bụng lùi lại, mặt trắng bệch.

Ngay khoảnh khắc ấy —
cửa mở cái “rầm”. Anh trai tôi về.

Tôi đứng phắt dậy, nghĩ anh sẽ quát chị, hoặc ít nhất cũng trách chị ích kỷ. Tôi còn bồi thêm, giọng đầy tự tin:

“Anh xem này! Vợ anh mang bầu mà ăn riêng, không coi ai ra gì!”

Anh trai nhìn một lượt từ vũng nước cá, đến nồi cháo đổ bẹp dưới đất… rồi đến khuôn mặt tái mét của chị dâu.

Anh bước tới.
Tôi ngẩng đầu chờ anh bênh mình.

Nhưng không ngờ…


Anh trai tát thẳng vào vai tôi một cái “bốp” đau điếng.

“Em làm cái gì thế hả? Nó mang bầu, bác sĩ dặn phải kiêng thịt đỏ, ăn cá để con phát triển. Em có biết từ sáng đến giờ nó chỉ ăn mỗi bát mì không? Con cá này anh mua riêng cho nó!”

Tôi sững người.
“Em… em tưởng chị ấy ăn một mình, làm gì có ai nói—”

Anh hét lên:
“Không nói là do em chẳng bao giờ quan tâm! Lúc mẹ giao tiền ăn cho em, em tiêu gần hết, để lại được bao nhiêu? Vợ anh phải nhịn đấy!”

Tôi nghẹn họng.
Tôi mới là người sai ư?

Chị dâu đứng nép sau lưng anh, mắt đỏ hoe nhưng vẫn run run nói:
“Thôi anh… đừng mắng em ấy.”

Nhưng chính điều ấy làm anh trai nổi nóng hơn.

Anh nhìn thẳng vào tôi:
“Từ hôm nay, em không được động vào đồ ăn trong nhà khi chưa hỏi. Và… nếu còn đối xử thế này với người mang bầu, anh sẽ cho em ra ngoài ở riêng luôn!”

Tôi vừa đau, vừa ngạc nhiên, vừa tức. Tại sao mọi chuyện lại quay ngược lại như thế này?


Nhưng cú twist lớn nhất xảy ra ngay sau đó…

Anh cúi xuống nhặt nồi cháo đổ, để lộ dưới tủ bếp là một tờ giấy siêu âm gập lại.

Chị dâu hoảng hốt định giấu đi, nhưng không kịp.

Anh trai mở ra.
Ánh mắt anh lập tức tối lại.

Tờ giấy siêu âm ghi: “Thai 7 tuần – cha: không xác định.”

Toàn bộ căn bếp im phăng phắc.

Tôi tròn mắt.
Anh trai thì đứng chết lặng.

Còn chị dâu — mặt trắng đến mức không còn giọt máu.

Anh trai nhìn chị dâu, giọng khàn đặc:

“Em… giải thích đi.”

Related Posts

Our Privacy policy

https://cantho24.com - © 2025 News