×
×

Ông Hòa kể rằng Nam đã lập bản d;:i ch;;úc này cách đây hai năm, khi anh phát hiện ra một bí mật động trời

Sau ngày chồng tôi, Nam, qua đời vì một cơn đau tim đột ngột, cả thế giới của tôi dường như sụp đổ. Ngôi nhà khang trang giữa trung tâm thành phố, nơi chúng tôi xây dựng tổ ấm suốt mười năm, bỗng trở nên lạnh lẽo. Hai đứa con, Minh và Lan, còn quá nhỏ để hiểu nỗi đau mất cha, chỉ biết ôm tôi khóc mỗi đêm. Tôi cố gắng mạnh mẽ, nhưng mọi thứ trở nên tồi tệ hơn khi gia đình bên nội kéo đến.

Họ đến vào một buổi sáng mưa lất phất, năm người anh em ruột của Nam cùng mẹ chồng tôi, bà Hiền. Không một lời chia buồn, họ đi thẳng vào vấn đề: tài sản. Bà Hiền lạnh lùng tuyên bố rằng Nam đã để lại một bản di chúc, được công chứng hẳn hoi, và yêu cầu tôi giao lại toàn bộ tài sản. Tôi sững sờ khi luật sư, một người đàn ông xa lạ do gia đình bên nội mời đến, đọc to bản di chúc. Tất cả mọi thứ – căn nhà trị giá hàng chục tỷ giữa trung tâm thành phố, mảnh đất ở quê, và cả sổ tiết kiệm hàng trăm triệu – được để lại cho ba người anh em ruột của Nam. Tôi và hai đứa con không được một xu.

“Chị dâu, chị nên thu dọn đồ đạc đi. Căn nhà này giờ thuộc về chúng tôi,” người anh cả của Nam, anh Tùng, nói với giọng đắc thắng. Tôi cố gắng phản đối, nhưng luật sư chỉ lắc đầu, bảo rằng di chúc hợp pháp và không thể tranh cãi. Mẹ chồng tôi nhìn tôi với ánh mắt lạnh lùng: “Nam nó nói cô không đáng. Cô chỉ biết tiêu tiền, không lo được gì cho gia đình.”

Tôi đau đớn, nhưng không phải vì lời xúc phạm. Nam chưa bao giờ là người như vậy. Anh yêu thương tôi và các con, luôn nói rằng chúng tôi là tất cả đối với anh. Bản di chúc này… có gì đó không đúng. Đêm đó, khi các con đã ngủ, tôi lục lọi lại những kỷ vật của Nam trong căn phòng nhỏ trên gác. Trong một chiếc hộp gỗ cũ, tôi tìm thấy một cuốn sổ tay mà anh thường viết những dòng tâm sự. Lật từng trang, tim tôi thắt lại khi đọc được những dòng chữ cuối cùng anh viết trước khi qua đời: “Nếu có chuyện gì xảy ra với anh, em hãy tìm ông Hòa ở phố cổ. Ông ấy biết sự thật.”

Tôi tìm đến ông Hòa, một người bạn cũ của Nam, giờ là chủ một tiệm sách nhỏ ở phố cổ. Ông nhìn tôi, thở dài, rồi lấy từ két sắt một phong bì đã ngả vàng. Bên trong là một bản di chúc khác, cũng được công chứng, nhưng lần này, toàn bộ tài sản được để lại cho tôi và các con. Ông Hòa kể rằng Nam đã lập bản di chúc này cách đây hai năm, khi anh phát hiện ra một bí mật động trời: ba người anh em ruột của anh đã âm mưu chiếm đoạt tài sản từ lâu, thậm chí giả mạo giấy tờ để ép Nam chuyển nhượng đất đai. Nam đã bí mật chuẩn bị bản di chúc thật để bảo vệ gia đình, nhưng không ngờ anh qua đời trước khi kịp công bố.

Ông Hòa tiết lộ thêm rằng bản di chúc giả không phải do Nam viết, mà là do mẹ chồng tôi, bà Hiền, chủ mưu. Bà đã thuê người giả chữ ký của Nam, lợi dụng mối quan hệ với một công chứng viên tham nhũng để hợp thức hóa. Lý do? Bà Hiền không chỉ muốn tài sản, mà còn muốn trừng phạt tôi vì tôi từng phản đối việc bà ép Nam bán mảnh đất ở quê để chia tiền cho các anh em. Nam đã từ chối, và điều đó khiến bà Hiền căm tức.

Với bản di chúc thật và sự hỗ trợ của ông Hòa, tôi đưa vụ việc ra tòa. Gia đình bên nội bị vạch trần, và bà Hiền phải đối mặt với pháp luật vì hành vi giả mạo. Căn nhà, mảnh đất, và sổ tiết kiệm được trả lại cho tôi và các con. Nhưng điều khiến tôi ám ảnh nhất không phải là chiến thắng, mà là ánh mắt của bà Hiền trong phiên tòa – không một chút hối hận, chỉ có sự oán hận lạnh lùng. Tôi ôm chặt Minh và Lan, tự nhủ rằng dù thế giới có khắc nghiệt đến đâu, tôi sẽ bảo vệ các con, như cách Nam đã lặng lẽ làm cho chúng tôi.

Related Posts

Our Privacy policy

https://cantho24.com - © 2025 News