×
×

Dù sự nghiệp vững vàng, Hùng luôn cảm thấy thiếu một mảnh ghép trong cuộc sống – một gia đình đúng nghĩa

Hùng, một người đàn ông 46 tuổi, sống một cuộc đời giản dị nhưng đầy trăn trở. Anh là một kiến trúc sư tài hoa, yêu những con đường nhỏ quanh co ở ngoại ô Sài Gòn, nơi anh thường chạy bộ mỗi sáng để tìm cảm hứng cho những bản thiết kế. Dù sự nghiệp vững vàng, Hùng luôn cảm thấy thiếu một mảnh ghép trong cuộc sống – một gia đình đúng nghĩa. Ở tuổi này, anh không còn trẻ, nhưng trái tim anh vẫn khao khát yêu thương và một mái ấm trọn vẹn.

Một ngày nọ, trong một quán cà phê nhỏ ven sông, Hùng gặp Linh, một nhà báo 32 tuổi, mạnh mẽ và tràn đầy năng lượng. Linh có nụ cười rạng rỡ và đôi mắt sáng như biết nói. Họ nhanh chóng bị cuốn vào nhau qua những cuộc trò chuyện bất tận về sách, nghệ thuật và những ước mơ chưa thành. Linh, dù trẻ hơn Hùng nhiều, lại có một sự chín chắn khiến anh cảm thấy như tìm được người đồng hành lý tưởng.

Sau một năm yêu nhau, Hùng đề nghị Linh dọn về sống chung. “Anh muốn mình cùng xây một tổ ấm, Linh ạ. Không cần phải vội vàng cưới xin, nhưng anh muốn có em bên cạnh, muốn cùng em đón một đứa con, rồi sau đó… mình sẽ về thưa chuyện với gia đình anh.” Linh ngẫm nghĩ. Cô biết gia đình Hùng truyền thống, mẹ anh là một người phụ nữ nghiêm khắc, luôn mong con trai “ổn định” theo đúng chuẩn mực. Nhưng tình yêu dành cho Hùng khiến Linh gật đầu. “Được thôi, anh. Nhưng anh phải hứa là sẽ bảo vệ em nếu mẹ anh nổi giận nhé!” Cô cười, nửa đùa nửa thật.

Họ dọn về sống cùng nhau trong một căn hộ nhỏ ở quận 7, nơi có ban công nhìn ra sông Sài Gòn lấp lánh ánh đèn mỗi đêm. Cuộc sống chung đầy những khoảnh khắc giản dị nhưng ấm áp: Hùng nấu ăn vụng về nhưng đầy tâm huyết, Linh thì hay hát vu vơ khi làm việc. Một năm sau, Linh mang thai. Cả hai vỡ òa trong niềm vui, nhưng Hùng không khỏi lo lắng. Anh biết đã đến lúc phải đưa Linh về ra mắt gia đình, đặc biệt là mẹ anh – bà Lan, người mà anh luôn kính trọng nhưng cũng hơi e dè.

Ngày về quê, Hùng nắm chặt tay Linh trên chuyến xe đò. Linh, dù đang mang thai tháng thứ năm, vẫn giữ vẻ lạc quan. “Mẹ anh sẽ thương con thôi, anh đừng lo,” cô nói, xoa nhẹ bụng. Nhưng khi bước vào ngôi nhà cũ ở Đồng Nai, không khí trở nên căng thẳng. Bà Lan, với mái tóc bạc phơ và ánh mắt sắc sảo, nhìn Linh từ đầu đến chân, rồi quay sang Hùng: “Con làm gì mà để mọi chuyện đi xa thế này? Sao không nói với mẹ từ đầu?”

Hùng lặng lẽ kể lại hành trình của mình và Linh, từ những ngày đầu gặp gỡ đến quyết định sống chung và niềm vui sắp có con. Anh nói với mẹ bằng sự chân thành: “Con đã 46 tuổi, mẹ ạ. Con không muốn chờ đợi thêm nữa. Linh là người con chọn, và đứa bé này là niềm hạnh phúc lớn nhất của con.” Linh cũng lên tiếng, giọng cô nhẹ nhàng nhưng kiên định: “Cháu biết mình đã làm mọi thứ không theo thứ tự truyền thống, nhưng cháu yêu anh Hùng và muốn cùng anh ấy xây dựng một gia đình.”

Bà Lan im lặng hồi lâu, ánh mắt dịu đi khi nhìn vào chiếc bụng tròn trịa của Linh. Cuối cùng, bà thở dài: “Thôi được. Mẹ già rồi, chỉ muốn con hạnh phúc. Nhưng lần sau, có gì phải nói với mẹ sớm, đừng để mẹ phải ngỡ ngàng thế này!” Cả nhà bật cười, không khí dần tan biến sự căng thẳng.

Đêm đó, trong căn phòng cũ của Hùng, Linh nằm bên anh, thì thầm: “Anh thấy không, mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi.” Hùng mỉm cười, nắm tay cô, cảm nhận được một hành trình mới đang bắt đầu – hành trình của một gia đình nhỏ, với những thử thách và niềm vui đang chờ phía trước.

Related Posts

Our Privacy policy

https://cantho24.com - © 2025 News