×
×

Cả làng không biết rằng đêm tân h;/ôn tôi như vớ được vàng mười, cả làng này phải ngưỡng mộ phát th;/èm…

Cả làng Thượng Sơn mấy tháng nay cứ râm ran chuyện Thắng thợ mộc quỳ giữa sân quán “Hương Đêm” suốt 3 tiếng chỉ để cầu hôn một cô gái làm ở đó.
Người ta bảo:

“Thằng Thắng ngu lắm, gái quán mà rước về thì chỉ có mà nhục cả đời.”

Nhưng Thắng mặc kệ.
Anh chỉ biết cô ấy tên Lan, giọng hát khàn mà ngọt, ánh mắt thì buồn đến lạ.
Lan không nhận lời ngay, chỉ hỏi một câu:

“Anh có dám cưới thật không, dù cả làng chửi?”
Thắng gật đầu, chẳng cần nghĩ.

Ngày cưới, cả làng kéo đến xem như đi hội.
Người cười, người xì xào, có người còn bảo:

“Đêm nay xem nó chịu được mấy hôm rồi bị bỏ.”

Ấy thế mà đêm tân hôn, vừa khi Lan mở chiếc hộp nhỏ đặt bên bàn trang điểm, Thắng mới chết lặng — bên trong là một tấm thẻ vàng ghi tên “Công ty nội thất Đại Phú” và một xấp giấy tờ.
Lan nhẹ nhàng nói:

“Anh từng sửa cho họ căn nhà mẫu ở phố Lê Hồng Phong nhớ không?
Chủ công ty đó chính là… mẹ em.”

Thắng đờ người ra.
Lan kể, cô làm ở quán không phải để “bán thân” mà là điều tra người từng giúp mẹ mình cách đây 7 năm, khi công ty gặp hỏa hoạn.
Chính Thắng khi đó là anh thợ mộc vô danh, đã liều mạng kéo bà chủ ra khỏi biển lửa, rồi lẳng lặng rời đi không nhận thưởng.

Lan tìm mãi mới ra anh.
Và cô muốn cưới người đã từng cứu mẹ mình – chứ không phải ai khác.

Sáng hôm sau, cả làng Thượng Sơn nghe tin nhà Thắng được tặng căn xưởng mới, có người chạy sang hỏi:

“Đúng là gái quán, sao lại có tiền thế?”

Thắng chỉ cười, tay nắm chặt bàn tay vợ:

“Vàng mười, không phải cứ sáng loáng mới quý đâu.”

Từ đó, cả làng chẳng ai dám buông lời chê bai nữa –
người ta chỉ bảo: “Thắng may mắn nhất làng, vì cưới được cô gái có trái tim vàng.”

Related Posts

Our Privacy policy

https://cantho24.com - © 2025 News