×
×

Chăm con dâu từ lúc mới đẻ đến tận lúc hết cữ, lúc nào cũng thấy con mặt nặng mày nhẹ, lúc về quê chỉ được con dâu gói cho bọc xôi

Tôi tên Thìn, năm nay đã ngoài 60. Cả tháng nay, tôi khăn gói ra thành phố chăm con dâu là mới sinh cháu đầu lòng. Tôi lo cho nó từng bữa ăn giấc ngủ, tắm rửa cho cháu bé, đêm thức trông giúp để nó ngủ thêm.

Ấy vậy mà chẳng hiểu sao, Hà lúc nào cũng mặt nặng mày nhẹ, hiếm khi thấy một nụ cười. Tôi tự nhủ: “Chắc nó mệt, sinh nở ai mà chẳng vậy.” Nhưng lòng thì vẫn thấy chạnh buồn.

Đến ngày hết cữ, tôi xếp đồ về quê. Hà tiễn tôi ra cửa, dúi vào tay tôi một gói xôi bọc lá chuối:

“Mẹ mang về ăn dọc đường cho đỡ đói.”

Tôi gật đầu, nhưng bụng thì nghĩ: “Chăm nó bao lâu trời, đến lúc về chỉ gói cho tí xôi, coi mình chẳng ra gì.” Ra đến ngõ, tức khí, tôi ném thẳng gói xôi sang sân nhà hàng xóm cho con chó nó ăn.

Sáng hôm sau, đi qua cổng, tôi sững người khi thấy nhà hàng xóm dựng ngay chiếc xe máy mới tinh. Bà hàng xóm cười hớn hở, miệng không ngớt cảm ơn tôi:

“Hôm qua bác cho chó nhà tôi ăn gói xôi, tôi mở ra mà giật bắn! Trong đó là cả một xấp tiền mới cứng. May mắn quá, tôi đem ra gửi tiết kiệm, hôm nay tranh thủ rút mua luôn con xe!”

Nghe đến đó, chân tôi khuỵu xuống. Trời đất quay cuồng trước mắt. Thì ra… cái gói xôi ấy Hà đã âm thầm giấu vào bên trong toàn bộ số tiền mừng cưới mà vợ chồng nó dành dụm, muốn gửi biếu tôi về quê dưỡng già.

Tôi chết lặng, nước mắt cứ thế trào ra. Cả tháng qua tôi đã trách oan con dâu, nghĩ nó vô tâm, nào ngờ… nó âm thầm thương mình theo cách chẳng ngờ tới.

Tối ấy, ngồi trong căn nhà vắng, tôi nhìn bàn tay chai sần của mình, lòng nghẹn ngào. Gói xôi nhỏ, nhưng ẩn trong đó là cả tấm lòng của đứa con dâu mà tôi từng trách hờn.

Related Posts

Our Privacy policy

https://cantho24.com - © 2025 News