×
×

Chị mắc un;/g th-ư v-/ú giai đoạn cuối, từng giọt thuốc truyền nhỏ xuống như rút cạn sinh lực. Nhưng điều khiến chị đau nhất không phải bệnh tật, mà là sự lạnh nhạt của chồng.

Người đàn bà nằm trên giường bệnh, thân hình gầy gò, đôi mắt thâm quầng nhưng vẫn gắng mỉm cười mỗi khi thấy chồng bước vào. Chị mắc ung thư vú giai đoạn cuối, từng giọt thuốc truyền nhỏ xuống như rút cạn sinh lực. Nhưng điều khiến chị đau nhất không phải bệnh tật, mà là sự lạnh nhạt của chồng.

Anh viện cớ công việc bận rộn, những buổi tối vắng nhà ngày càng nhiều. Đến một hôm, chị lặng người phát hiện anh không còn đi công tác, mà đang tay trong tay với chính em họ ruột của mình – cô gái từng nhiều lần ngồi bên giường giả vờ an ủi chị.

Những tháng cuối đời, chị không còn khóc, không trách. Chỉ lặng lẽ ghi chép vào một cuốn sổ nhỏ để ngay đầu giường.

Ngày chị qua đời, tang lễ diễn ra lặng lẽ. Anh chồng cùng người em họ ăn mặc chỉnh tề, tưởng như mọi thứ đã khép lại để mở ra cuộc sống mới cho họ. Nhưng rồi, khi quay lại dọn dẹp đồ đạc, anh nhìn thấy một tờ giấy gấp gọn để ngay dưới khung ảnh cưới.

Anh run run mở ra. Dòng chữ của vợ vẫn còn nắn nót:

“Anh à, em biết anh và em họ đã có với nhau những gì sau lưng em. Đau lắm, nhưng em không trách. Em chỉ tiếc những năm tháng đã yêu thương nhầm người.
Tài sản của em – căn nhà này, số tiền tiết kiệm, và cả bảo hiểm nhân thọ – em để lại cho… con gái út của chị hai. Đứa bé mồ côi ba mẹ từ nhỏ, em coi như con mình.
Còn anh, em chỉ để lại cho một món duy nhất – sự tự do mà anh khát khao. Hy vọng nó khiến anh hạnh phúc hơn là em.”

Anh chết lặng, tờ giấy rơi khỏi tay. Người em họ đứng sau lưng tái mét mặt mày. Tài sản tan biến, danh dự sụp đổ, họ chỉ còn lại nhau, nhưng cả hai đều hiểu: thứ “tự do” kia chính là án phạt suốt đời.

Related Posts

Our Privacy policy

https://cantho24.com - © 2025 News