×
×

Chiều hôm đó, vợ tôi đang gọt trái cây thì nghe tiếng gõ cửa. Tôi mở ra – là vợ cũ, người đã ly hôn tôi ba năm đến để mời cưới

Chiều hôm đó, vợ tôi đang gọt trái cây thì nghe tiếng gõ cửa.
Tôi mở ra – là vợ cũ, người đã ly hôn tôi ba năm.

Cô ấy ăn mặc thanh lịch, thần thái sang chảnh, tay cầm hộp quà và một phong bì. Cô cười rất nhẹ:

Anh sắp làm bố rồi, em mời anh và chị đến dự đám cưới của em.

Tôi hơi ngượng, nhưng chưa kịp phản ứng thì vợ tôi mừng rỡ như bắt được vàng:

Ôi trời, người văn minh là phải vậy! Mời vào, mời vào, uống nước!

Nhận thiệp xong, vợ tôi vui vẻ lật phong bì xem thử và mắt sáng rực:

Trời ơi! Một trăm triệu!

Cô ấy cất ngay vào túi áo trong, miệng hồ hởi:

Em yên tâm, vợ chồng chị đi chắc chắn! Còn chúc mừng em tìm được người tốt!

Vợ cũ tôi chỉ mỉm cười, ánh mắt sâu thẳm y như có điều gì muốn nói… rồi đứng dậy cáo từ.

Cả xóm tò mò ghé mắt nhìn. Xe sang, biển đẹp, lớp sơn còn bóng loáng mùi mới.

Vợ tôi huých tay tôi:

Ghê thật, ly hôn cái mà đổi đời luôn!

Cửa xe mở…

Vợ cũ đứng một bên, hơi cúi đầu.

Vợ tôi tưởng đó là chồng sắp cưới của cô ấy, còn líu lo:

Chúc mừng hai em hạnh phúc!

Nhưng người bước xuống lại khiến tôi lịm người – còn vợ tôi thì xanh mặt.


Người đàn ông bước xuống chính là… Sếp tổng của tôi

Ông Tổng – người mà tôi còn quỳ xuống đã không dám xin nghỉ quá 3 ngày.
Người mà vợ tôi nhiều lần ca thán:

Thằng đó mà lên nhậm chức nữa là anh suốt đời chỉ là thằng nhân viên quèn!

Ông ta mỉm cười, chìa tay ra với tôi:

Lâu rồi không gặp. Hẹn gặp lại… trong lễ cưới.

Rồi ông ta quay sang nắm tay vợ cũ tôi rất tự nhiên, bảo:

Lên xe thôi em, còn phải qua trung tâm hội nghị xem sảnh.


Vợ tôi bắt đầu run – vì hiểu luôn một chuyện

Cô ấy nhìn tôi, mặt trắng bệch:

Sao lại là… sếp của anh?

Tôi im lặng, vì trong đầu cũng chấn động:

Nghĩ lại đúng là thời gian ly hôn… cũng trùng lúc vợ cũ tôi nghỉ việc “đột ngột”.


Twist lớn nhất – lý do của phong bì 100 triệu

Xe đi rồi, vợ tôi hít mạnh một hơi, rồi nói như để tự trấn:

Nói gì thì cũng có tiền! Người ta tử tế như vậy là đáng nể!

Tôi đang định gật đầu thì điện thoại báo tin nhắn.
vợ cũ, đúng 10 chữ:

“100 triệu là trả nợ… anh biết nợ gì.”

Tôi đọc xong tim như bị bóp chặt.

Vợ tôi giật điện thoại xem và… xụng rời người, không thốt nổi.

Bởi ba năm trước, khi tôi thất nghiệp và mẹ tôi nằm viện, chính vợ hiện tại đã ép tôi:

Bán xe cưới, mượn họ hàng, vay cho bằng được 100 triệu!

Nhưng lúc ấy vợ cũ âm thầm mua thuốc, tự trả một nửa viện phí mà tôi không hay biết.

Còn vợ tôi khi đó thì…

Tiền vay thì bắt tôi trả

Còn kha khá số tiền “mượn chữa cho mẹ” thì cô ấy cầm đi… làm vòng vàng riêng

Vợ cũ mới là người giúp âm thầm.
Giờ cô ấy trả về:

“Anh không còn nợ em gì nữa.”

Tối ấy, vợ tôi đóng cửa phòng khóc, còn tôi ngồi ngoài sân thẫn thờ.

Không phải vì vợ cũ cưới người thành đạt.

Mà vì tới lúc này tôi mới hiểu:

Người đã từng yêu mình, yêu đến mức lặng lẽ trả phần tiền không tên, vẫn giữ lòng tử tế đến phút cuối.

Còn người đang nằm cùng giường lại chỉ quan tâm duy nhất một thứ: tiền rơi về phía ai.

Điều đau nhất là:

Đến khi tiễn vợ cũ đi lấy chồng, tôi mới nhìn rõ cuộc hôn nhân mình đang sống.

Related Posts

Our Privacy policy

https://cantho24.com - © 2025 News