×
×

Không chỉ chuyện lễ lạt, chị còn góp ý cả những tiểu tiết như trang trí sân khấu, thực đơn, thậm chí cả bộ đồ cô dâu chú rể mặc chị cũng phải là người được chốt,

Tôi và anh yêu nhau được 3 năm mới đi đến hôn nhân. Tưởng đâu sắp được làm cô dâu hạnh phúc, ai ngờ mọi chuyện rối tung kể từ khi chị gái của anh – chị Hạnh – xuất hiện.

Chị ấy lấy chồng định cư tận trong Nam, nghe tin em trai cưới vợ liền bay ra Hà Nội “để giúp chuẩn bị đám cưới cho chu toàn”. Nhưng “giúp” của chị chẳng khác nào kiểm soát toàn bộ mọi thứ.

Từ chuyện chọn ngày cưới, đặt nhà hàng, trang trí sân khấu, chụp ảnh cưới… chị đều đòi “phải qua tay chị duyệt mới được”.
Ngay cả chiếc váy cưới tôi chọn – nhẹ nhàng, thanh lịch – chị chê “quê mùa”, bắt tôi mặc cái váy đính đá lấp lánh chị chọn ở Sài Gòn gửi ra.
Anh thì nhu nhược, cái gì cũng nghe chị.
Còn mẹ anh thì nể con gái lớn, cứ bảo tôi “chị Hạnh làm gì cũng có ý tốt”.

Tôi cắn răng chịu đựng, vì nghĩ cưới xong rồi thì sẽ thôi. Nhưng càng gần đến ngày cưới, chị càng quá quắt.
Hôm họp bàn thực đơn, tôi chỉ góp ý nên đổi món vịt quay vì bên nhà tôi kiêng thịt vịt trong tiệc cưới, chị liền đập bàn, bảo:

“Ở nhà này, ai cưới cũng ăn thực đơn chị sắp. Cô muốn đổi thì cưới ở nhà cô đi!”

Tôi ấm ức nhưng vẫn nhịn.
Cho đến hôm tổng duyệt, chị gọi tôi riêng ra nói với giọng nửa như dạy dỗ, nửa như đe dọa:

“Cô biết không, nếu không phải vì tôi nói đỡ, chắc mẹ tôi đã không đồng ý cho đám cưới này đâu. Nên đừng có quên ơn ai.”

Lúc đó tôi chỉ cười, nhưng trong lòng lặng đi. Câu nói ấy khiến tôi nhận ra: chị ta đang che giấu một điều gì đó.


💒 Ngày cưới
Mọi thứ đều diễn ra theo ý chị.
Tôi mặc bộ váy chị chọn, đeo hoa tai chị gửi, thậm chí MC cũng là bạn thân của chị.
Nhưng ngay khi tiệc bắt đầu, tôi xin phép cầm micro “nói vài lời cảm ơn”.

Tôi nhìn quanh hội trường, nhìn vào mắt chị Hạnh – người đang ngồi giữa dãy bàn chủ hôn, cười đắc thắng – rồi nhẹ nhàng nói:

“Em xin cảm ơn chị Hạnh – người đã lo cho đám cưới này từng li từng tí…
…và cũng là người từng có con với chú rể – trước khi em gặp anh ấy.”

💥 Cả khán phòng nổ tung.

Tiếng xì xào dậy lên.
Anh đứng phắt dậy, mặt tái mét.
Mẹ chồng thì ngã gục xuống ghế, còn chị Hạnh thì trừng mắt nhìn tôi như không tin nổi.


Tôi rút từ trong túi váy một tờ giấy xét nghiệm ADN – do một người bạn làm trong phòng xét nghiệm giúp tôi tra.
Đứa bé chị Hạnh sinh 6 năm trước, ai cũng tưởng là con riêng với người chồng cũ trong Nam — hóa ra, cha sinh học lại chính là anh, người chồng tôi sắp cưới.

“Chị bảo chị làm tất cả vì muốn đám cưới chu toàn,
nhưng hóa ra chỉ để giữ lại người đàn ông mà chính chị từng gọi là em trai!

Cả hội trường sững sờ. MC lúng túng, nhân viên nhà hàng ngừng cả phục vụ.
Tôi đặt micro xuống, tháo khăn voan, cúi đầu chào hai họ rồi rời khỏi đó, bỏ lại phía sau là tiếng khóc và hỗn loạn.


Hai tuần sau, tôi nhận được tin – chị Hạnh bỏ đi khỏi nhà, mang theo con trai nhỏ.
Còn anh – người chồng hụt – tìm đến xin lỗi, nói anh bị chị ta “gài bẫy từ trước”.
Tôi chỉ nhìn anh, lạnh lùng nói:

“Có những đám cưới không cần tổ chức rình rang, vì thật ra… nó đã là một đám tang từ trong lòng rồi.

Related Posts

Our Privacy policy

https://cantho24.com - © 2025 News