×
×

Ông chủ quán karaoke bị nhóm thanh niên say rượu ch;/ửi b;/ới giữa đêm vì tính thêm 5 nghìn khăn lạnh, ông vẫn nhất quyết lấy tiền

Thị trấn Nga Tĩnh, 2h10 sáng.

Quán karaoke Sông Thu nằm bên con đường vắng, đèn vẫn sáng trưng.
Chủ quán – ông Hòa, 56 tuổi, nổi tiếng nghiêm, tính đồng nào ra đồng nấy.

Nhóm 5 thanh niên say rượu loạng choạng bước ra quầy tính tiền.
Hóa đơn in ra 1.225.000₫.

Một tên quát lên:

“Ơ? 1 triệu hai? Ông tính thêm 5 nghìn khăn lạnh à? Bọn con lau có một lần!”

Ông Hòa vẫn bình thản:

“Quán quy định rõ. Có gì không đồng ý lần sau đừng vào.”

Lời nói nhẹ nhưng nhóm kia như đổ thêm dầu vào lửa.
Chửi bới, đập bàn, hất cốc.

Nhân viên hoảng, khách gần đó nhìn sang.
Nhưng ông Hòa vẫn đứng thẳng, nhất quyết không bỏ 5 nghìn.

Cuối cùng nhóm thanh niên quẳng tiền xuống quầy, trợn mắt:

“Nhớ mặt nhé. Đêm nay là mới bắt đầu.”

Họ bỏ đi, tiếng xe rú ga inh ỏi giữa màn đêm.


Ba ngày sau

Từ sáng đến chiều, quán Sông Thu đóng cửa im lìm, cửa cuốn khóa từ trong.
Không thấy nhân viên ra vào, điện thoại gọi không ai nghe.

Đến chiều muộn, hàng xóm bắt đầu sốt ruột.
Quán này bình thường mở từ 10h sáng đến 3h khuya, hiếm khi đóng cả ngày.

Bà mụ cạnh nhà nói:

“Sáng nay thấy xe tải giao hàng đến gọi mãi không mở. Lạ lắm…”

6h tối, cả xóm bàn nhau phá khóa cửa ngoài để xem có chuyện gì.

Ông Phùng – chủ nhà hàng đối diện – cầm xà beng bẩy ổ khóa.

Cửa cuốn bật lên một nửa thì mùi gì đó xộc ra – nồng, chua, rất lạ.

Mọi người nhìn nhau, tim thắt lại.

“Gọi công an đi!”

Nhưng chưa kịp thì cửa đã được kéo lên hết.


Bên trong tối đen.

Không tiếng người.
Chỉ có một cái loa đang bật chế độ phát lại âm thanh giám sát:

“Quý khách vui lòng thanh toán tại quầy…”

Đi sâu vào sảnh, ai đó bật đèn.

Và tất cả đứng sững.

Dưới chân cầu thang, ông Hòa nằm co quắp, mặt tím bầm, mắt trợn ngược.

Không hề có máu, không dấu vật lộn.

Nhưng cả người đông cứng như đã nằm đó 1–2 ngày.

Hoảng loạn, bà mụ hét lên:

“Ông Hòa chết rồi!!!”


Hộp đen “âm thầm tố cáo”

Công an đến phong tỏa hiện trường.

Điều khó hiểu:

Khóa cửa trong khóa bằng tay từ bên trong,

Không có dấu ai đột nhập,

Không dấu thương tích.

Bác sĩ pháp y kết luận:

“Ông Hòa tử vong do sốc tim cực độ.”

Nhưng vì sao sốc tim?

Khi trích xuất camera nội bộ, cả phòng im phăng phắc.

23h47 đêm hôm trước, ông Hòa một mình ngồi ở quầy lễ tân.
Điện thoại bàn bất ngờ đổ chuông.

Ông nhấc máy.

Không ai nói.
Chỉ có tiếng rên rỉ, gào khóc và tiếng nam la hét:

“Đừng đánh nữa… cứu con với!!!”

Ông Hòa mặt đổi sắc nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh:

“Ai vậy? Nói rõ xem!”

Điện thoại tắt.

Hai phút sau, chuông lại reo.
Lần này là tiếng cốc thủy tinh vỡ và tiếng người đàn ông rít lên:

“Mày nhớ 5 nghìn không?”

Ông Hòa tái mặt.

23h54 – điện thoại reo lần thứ ba.

Ông Hòa vừa đưa tay nhấc máy thì camera ghi rõ cánh cửa sau lò karaoke bị kéo mạnh, như có ai đập vào.

Ông lảo đảo chạy ra bật đèn… nhưng hành lang trống trơn.

Quay lại quầy lễ tân – điện thoại vẫn đang reo

“5 nghìn…”

Ông Hòa ngã gục ngay sau đó.


Hóa ra… không ma quỷ.

Sau khi lần theo vị trí cuộc gọi, công an phát hiện:

3 cuộc gọi đều từ một SIM rác,

Phát đi từ bốt điện thoại công cộng cách quán 170m.

Camera phố ghi lại hình ảnh:

Chính 3 trong 5 thanh niên hôm trước – kẻ gây sự vì 5 nghìn – dùng điện thoại gọi liên tục để “dọa chơi cho vui”.

Không ngờ:

Ông Hòa bị bệnh tim bẩm sinh,

Tuần trước vừa nhập viện vì rối loạn nhịp.

Và đêm đó, tim ông không chịu nổi cú sốc.

Cả nhóm bị bắt ngay tối hôm đó.


Lời khai rợn người

Tại trụ sở, chúng cười sằng sặc:

“Chúng cháu chỉ chọc cho ổng sợ. Ai ngờ ổng chết thiệt…”

Hồ sơ ghi:

Tội danh: Giết người gián tiếp,

Động cơ: trả thù vì… 5 nghìn tiền khăn lạnh.

Cha một bị cáo khóc nấc:

“Chỉ vì vài nghìn… tụi bay phá hại cả đời.”

Còn quán Sông Thu bị niêm phong ngay tối hôm đó.

Đến nay, người dân đi ngang vẫn lạnh sống lưng:

Không phải vì ma,
mà vì thứ đáng sợ nhất trên đời không phải bóng đêm… mà là con người lên cơn hưng phấn khi nghĩ mình có quyền phá ai đó chỉ vì một chút sĩ diện và men rượu.

Related Posts

Our Privacy policy

https://cantho24.com - © 2025 News