×
×

Tôi mở máy tính xách tay của chồng để kiểm tra thông báo hóa đơn thuế, tôi thấy ảnh cưới của mình được lưu trong một thư mục có tên “KHÁCH HÀNG 04 – NGƯỜI TIẾP THEO”

Tối hôm đó, tôi mở máy tính xách tay của chồng chỉ với một mục đích rất đơn giản:
kiểm tra thông báo hóa đơn thuế vì công ty anh vừa bị truy thu.

Anh đang tắm.
Máy không khóa mật khẩu.

Màn hình hiện ra thư mục “Documents”.
Ngay giữa màn hình, có một folder khiến tôi khựng lại:

👉 “KHÁCH HÀNG 04 – NGƯỜI TIẾP THEO”

Tôi không hiểu sao ảnh cưới của tôi lại nằm trong đó.

Không phải một tấm.
Mà là cả album.

Ảnh gốc chưa chỉnh sửa.
Ảnh chụp lén hậu trường.
Ảnh tôi khóc trong phòng trang điểm.
Ảnh tôi cúi đầu ký giấy đăng ký kết hôn.

Tim tôi đập mạnh.

Tôi mở tiếp.


10 PHÚT SAU, MỌI THỨ SỤP ĐỔ

Bên trong folder là một file Excel.

Tên file: “Hồ sơ khách hàng – gói hôn nhân”

Tôi bấm mở.

Bảng dữ liệu hiện ra rõ ràng đến tàn nhẫn:

KHÁCH HÀNG 01 – Nữ – 28 tuổi – Gia đình có nhà mặt tiền – Kết hôn 14 tháng – Thu hồi tài sản thành công

KHÁCH HÀNG 02 – Nữ – 32 tuổi – Có đất thừa kế – Ly hôn sau 9 tháng

KHÁCH HÀNG 03 – Nữ – 25 tuổi – Có khoản bồi thường tai nạn – Chuyển nhượng xong

👉 KHÁCH HÀNG 04 – TÔI

Cột ghi chú:
“Đã kết hôn – Đang chờ thời điểm sinh con hoặc bố mẹ vợ sang tên tài sản.”

Tôi không thở nổi.

Tôi kéo chuột xuống.

Có thêm một cột nữa, màu đỏ:

👉 “NGƯỜI TIẾP THEO: CHƯA XÁC ĐỊNH”


SỰ THẬT KINH KHỦNG

Tôi mở tiếp thư mục “Hợp đồng”.

Trong đó là file scan giấy đăng ký kết hôn của anh với những người phụ nữ khác.

Không trùng thời gian.
Không phạm pháp.

👉 Nhưng giống nhau đến rợn người.

Cùng cách yêu.
Cùng cách cầu hôn.
Cùng lời hứa “anh sẽ lo hết”.

Tôi nhận ra một điều khiến ruột gan lạnh ngắt:

Chồng tôi không cưới vì yêu.
Anh ta cưới như ký hợp đồng.

Tôi kéo tiếp email.

Một thư chưa gửi, soạn sẵn:

“Chào em,
Anh tin em là người phụ nữ phù hợp để tiến tới hôn nhân.
Chúng ta có thể tìm hiểu nghiêm túc…”

Ngày soạn: 3 ngày trước.

Trong khi đêm nào anh cũng ăn nằm với tôi, nói yêu tôi, ôm tôi ngủ.


TÔI KHÔNG KHÓC

Tôi tắt máy.

Ngồi yên trên giường.

Đúng lúc đó, anh bước ra khỏi phòng tắm, tóc còn ướt:

Em xong chưa? Anh có việc mai phải đi sớm.

Tôi nhìn người đàn ông ấy.

Người đã ngủ cạnh tôi hơn 400 đêm.

Người coi tôi là “KHÁCH HÀNG 04”.

Tôi mỉm cười.

Anh ơi, nếu mai bố mẹ em muốn sang tên căn nhà đang đứng tên họ cho vợ chồng mình… anh thấy sao?

Mắt anh sáng lên trong một giây.

Chỉ một giây đó thôi… là đủ.


KẾT CỤC

Một tuần sau, tôi lặng lẽ gửi toàn bộ dữ liệu cho luật sư.

Không làm ầm ĩ.
Không đánh ghen.
Không bóc phốt.

Tòa xử ly hôn.

Tôi không mất tài sản.
Ngược lại, tôi giữ được mọi thứ.

Còn anh?

Danh sách “khách hàng” trở thành bằng chứng lừa đảo hôn nhân có tổ chức.

Những người phụ nữ trước tôi… lần lượt xuất hiện.

“KHÁCH HÀNG 05” không bao giờ tồn tại.


DÒNG CUỐI

Tối cuối cùng dọn đồ, tôi để lại cho anh một tờ giấy:

“Anh gọi chúng tôi là khách hàng.
Nhưng anh quên mất…
Có những ‘khách’ chỉ mua một lần –
và chính họ mới là người khiến anh phá sản.”

Related Posts

Our Privacy policy

https://cantho24.com - © 2025 News