×
×

Vợ đi ph;/ẫu thuậ–t thẩm mỹ “đập đi xây lại” toàn bộ mặt để cứu vớt Hôn Nhân, ai ngờ trong 3 tháng làm đẹp yêu luôn bác sĩ thẩm mỹ đã có vợ mà không biết

Minh Thảo, 32 tuổi, làm kế toán tại một công ty nội thất ở thành phố Vĩnh An.
Cô tròn mặt, mắt một mí, mũi thấp – không xấu nhưng lại bị chính chồng chê bai mỗi ngày:

“Ra ngoài thấy vợ người ta toàn đẹp như diễn viên. Nhìn lại em chán muốn chết.”

Chồng cô – Duy, chủ cửa hàng nội thất – từng cưng vợ hết mực.
Nhưng hai năm gần đây:

Công việc làm ăn đi lên

Mối quan hệ xã hội rộng hơn

Duy càng ngày càng quan trọng ngoại hình

Thảo đau, nhưng không khóc trước mặt ai.
Cô tự nhủ:

“Nếu thay đổi ngoại hình mà cứu được hôn nhân… thì làm.”

Và thế là cô bí mật đăng ký gói phẫu thuật toàn diện tại bệnh viện thẩm mỹ hàng đầu thành phố.


Và đó là ngày cô gặp… bác sĩ Lâm

Lâm – 38 tuổi, bàn tay vàng phẫu thuật mặt, ngoại hình thư sinh, cách nói chuyện ấm áp.

Trong buổi thăm khám, anh nói nhẹ:

“Không phải vì bạn không đẹp… mà vì bạn chưa được nhìn bằng đôi mắt dịu dàng.”

Câu nói làm Thảo – sau nhiều tháng bị chồng chê – như được ai đó đưa bình oxy giữa sa mạc.

Phẫu thuật bắt đầu.


Ba tháng hồi phục – và chuyện không ngờ đến

Trong thời gian tháo băng từng phần:

Bác sĩ Lâm luôn hỏi thăm

Không bỏ sót một buổi tái khám

Chỉnh từng chi tiết cho hoàn hảo nhất

Họ đi quá giới hạn lúc nào không ai kịp nhận ra:

Nhắn tin mỗi tối

Nói chuyện công việc, chuyện đời, chuyện cô đơn

Thảo rơi vào thứ tình cảm mà lâu lắm rồi không ai cho cô: sự trân trọng

Cô tin rằng:

“Anh ấy thích mình. Nếu không sao lại chăm mình đến vậy?”

Thảo giấu hết – không nói với chồng, không nói với ai.
Trong đầu cô là viễn cảnh:

Đẹp lên

Ly hôn

Bắt đầu cuộc đời mới… bên người đàn ông khiến cô sống lại.


Ngày tháo băng cuối – vẽ lại cuộc đời

Sáng hôm đó, Thảo mặc chiếc váy đẹp nhất, tết tóc, đánh son giấu sau khẩu trang.

Cô hồi hộp trong phòng chờ như cô gái lần đầu đi hẹn hò.

Nhưng khi cửa mở ra…

Không phải bác sĩ Lâm bước vào,
mà là một người phụ nữ – khoảng 35 tuổi, khí chất sắc lạnh, tay đeo nhẫn cưới.

Cô ngồi xuống đối diện, nói thẳng:

“Chào chị. Tôi là vợ của bác sĩ Lâm.”

Thảo chết lặng.
Không kịp thở.

Người phụ nữ đặt một túi hồ sơ lên bàn:

Sao kê tin nhắn

Ghi âm cuộc gọi

Hình ảnh camera phòng khám

Tất cả chứng minh rằng Thảo và Lâm đã vượt quá giới hạn nghề nghiệp.

Người vợ bình thản đến đáng sợ:

“Chị biết 3 tháng qua tôi là người thay anh ấy xử lý bệnh nhân, làm việc, chăm con không?”

Thảo môi run:

“Tôi… tôi tưởng…”

Người phụ nữ cắt lời:

“Chị tưởng anh ấy thích chị? Đừng ảo tưởng. Chồng tôi chỉ quá tận tâm với nghề. Chị yêu nhầm thôi.”

Không giọng ghen, chỉ xót xa và mệt mỏi.


Và chuyện cay đắng nhất là điều cuối cùng người vợ nói

Cô mở túi hồ sơ thứ hai – hợp đồng dịch vụ của Thảo, lật trang cuối:

“Đây là cam kết: Bệnh viện có quyền từ chối tiếp tục hỗ trợ nếu bệnh nhân vi phạm quy tắc đạo đức hoặc gây ảnh hưởng đến nhân sự.”

Thảo tái người:

“Chị muốn nói là…”

“Gương mặt chị chưa hoàn thiện 100%. Nhưng… hôm nay là buổi cuối.”

Không bác sĩ chỉnh dáng mũi lần ba.
Không nâng cơ định hình.
Không chăm sóc giữ form.

Thảo – người muốn đẹp để cứu hôn nhân – bị bỏ lại với gương mặt chỉ hoàn thành 80%.

Người vợ đứng dậy:

“Chị đã chịu thiệt 3 tháng rồi. Nhưng đừng làm người phụ nữ khác chịu đựng giống chị.”

Cánh cửa nhẹ nhàng khép lại.

Không quát.
Không gào.

Nhưng như một bản án.


Thảo về nhà – tưởng được chồng an ủi… thì nhận thêm nhát dao cuối

Duy nhìn khuôn mặt mới của vợ, sững lại vài giây rồi nói câu khiến Thảo sụp đổ hoàn toàn:

“Trông đẹp hơn thật. Đáng lẽ nên làm từ lâu.”

Chỉ một câu.

Không hỏi Thảo có mệt không.
Không hỏi vì sao cô quyết định phẫu thuật.
Không hỏi thế giới cô vừa sụp thế nào.

Và đó là lúc Thảo hiểu:

Cô đã thay đổi mặt… nhưng không thay đổi được người cần thay đổi nhất.


Cú chốt đau nhất: người cần chữa không phải là gương mặt

Ba tháng sau, Thảo tự làm lại liệu trình ở bệnh viện khác, lần này bác sĩ nữ.

Không yêu ai.

Cũng không còn ao ước ai yêu mình để cảm thấy có giá trị.

Khi người ta hỏi:

“Vì sao chị làm lại?”

Thảo chỉ cười:

“Vì lần này tôi làm cho mình – không phải để níu ai.”

Còn bác sĩ Lâm và vợ?

Không ly hôn

Không scandal

Không ai nói thêm

Họ lặng lẽ sửa lại phòng khám – không cho bác sĩ nam theo sát bệnh nhân nữ nữa

Câu chuyện khép lại bằng một bài học lạnh lùng nhưng đúng:

Đàn bà có thể thay cả gương mặt, nhưng điều khó nhất là thay người đàn ông không còn biết trân trọng mình.

Related Posts

Our Privacy policy

https://cantho24.com - © 2025 News